Saturday, August 10, 2013

Quên Hát

Thơ Vũ Khanh



( Vũ Đình Trường, Thủ Đức, Photo by Billy Hamblin )

Đại Đội chạy thể thao, trời mờ sáng
Tân Khóa Sinh cố gắng hát thật to.
Các Huynh Trưởng càng giục giã hét hò,
To lên nữa. Một, Hai, To lên nữa!

Gió lạnh giá. Dòng mồ hôi lã chã.
Vòng thứ hai. Sang ngả Vũ Đình Trường.
Tà áo em bay lãng đãng trong sương,
Phú Nhuận chắc em thương còn chưa thức?

Dậy đi em, kịp chuyến đầu Thủ Đức,
Kẻo đời anh “Con Dì Phước” cô đơn,
Đang huấn nhục nên Chúa Nhật rất buồn,
Bị cấm phép, chẳng dìu em dạo phố.

Tóc hớt ngắn trông anh như chàng ngố,
Em đến thăm sẽ bỡ ngỡ vô cùng.
Miệng cười khen: Anh dáng dấp oai phong,
Sao đôi mắt lưng tròng ngân ngấn lệ!

Một vòng nữa. Chân tay thêm rời rã.
Vòng thứ tư. Ngang cửa Tiểu Đoàn III.
Anh nhớ em trên căn gác nhìn ra,
Giàn hoa Giấy sân nhà em rộ nở.

Muôn cánh hoa khoe sắc màu rực rỡ,
Lẫn với màu ngọc vỡ mắt thủy tinh,
Chiều công viên thêu hoa nắng lung linh,
Cho anh thấy hồn mình tan trong ấy.

Anh thầm ước giá như cành hoa Giấy,
Có màu nào giàn trải giúp tình anh,
Đôi cánh nào chuyển gấp lá thư xanh,
Nhắn em biết nhanh nhanh lên khéo trễ.

Hết vòng năm. Lòng vui mừng quá thể.
Nôn nóng về thay lễ phục đón em.
Vị Sĩ Quan gọi anh lại... phạt thêm,
Hai vòng nữa vì quên không chịu hát!

Vũ Khanh

4 comments:

  1. VêVêKaHát mải solo "hát cho em" quên hát cho đại đội bị phạt 2 vòng chạy ... solo là đáng tội rồi!

    Cái cách "tán" ngọt ngào lại "gài" vào khung cảnh "gian lao" thế thì đến ... đại bàng cũng phải đổ! Cô nàng Yến Trắng bé bỏng hết đường chạy ngoại trừ đường chạy ... tới!

    mucho romantico : )
    Khâm phục

    ReplyDelete
    Replies
    1. Biết là đáng tội lắm TCAD ơi.
      Nhưng bạn nghĩ coi, cả mấy trăm mạng cũng đều như tui mà đều thoát, chỉ có mình tui, gặp ngày không hên nên thiệt là oan mạng. Ai cũng nghêu ngao mà lòng ngổn ngang trăm mối những tơ vương bỏ lại sau lưng chứ nào có riêng tui. Thôi thì cũng cám ơn Quân Trường nên bọn mình mới có bài ca con cá mà ca.

      Cám ơn bạn đã góp thêm 'sắc màu giúp giàn trải tình tôi', nếu may mà ai đó hiểu ra thì cũng đỡ ngậm ngùi.

      Delete
  2. Nghe thấy mà thương, mà tội nghiệp!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thương thiệt. Mấy trăm 'chàng tuổi trẻ vốn dòng hào kiệt' ngỡ ngàng đối diện với những đổi thay bất chợt quá chừng.

      Delete

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!