Monday, January 11, 2016

Nhớ Mẹ



À Ơi Mẹ Ru

Sáng tác: Minh Đức

Tiếng hát: Hà Vân


Mẹ


Thơ Xanh Thỵ Nhạn Trắng

Nhìn mái tóc bạc màu sương gió.
Đã đưa con qua những chặng đường đời.
Con chợt hiểu, mẹ chính là biển cả.
Vẫn vỗ về, ôm ấp mãi con thôi.
Con lớn lên nhờ tình thương của mẹ.
Bao nhiêu năm che chắn dãi dầu.
Trước mắt mẹ, con mãi là con trẻ.
Để mẹ dìu trong những lúc thương đau.
Mẹ đã bón cho con từng mạch sống.
Đã hy sinh tất cả đời mình.
Có lẽ rằng, mẹ quên mình đang sống.
Hy sinh đời và hạnh phúc cũng vì con.
Con là thế, vẫn một đời ngờ nghệch.
Làm mẹ buồn trăn trở biết bao đêm.
Con lớn được,nhờ bàn tay mẹ vực.
Dìu dắt con qua suốt chặng ưu phiền.
Ơi ! Mẹ hởi ! Với tấm lòng biển cả.
Đã nuôi con, dạy dỗ thành người.
Bao lầm lỡ, mẹ sẵn sàng tha thứ.
Để con hoài rạng rỡ những niềm tin.
Bao trái gió, trở trời đều có mẹ.
Mẹ bên con, ôi, mẹ quá tuyệt vời.
Con khờ khạo cứ một đời là con trẻ.
Kêu gọi hoài tiếng "MẸ"của con thôi.
Nay con lớn, cũng đã là làm mẹ.
Con hiểu ra một ít sự đời.
MẸ: trong tiếng kêu êm ả.
Là bao dung, chứa đựng cả bầu trời.
Con bất hiếu, đã bao lần lầm lỡ.
Làm mẹ buồn, mẹ khổ cũng vì con.
Chừ biết được, tóc mẹ già quá bạc .
Những vàng son tuổi trẻ cũng hao mòn.
Con sung sướng, nhận thức mình đang sống.
Trong vô cùng rộng lớn một tình thương.
Mẹ đã cho con nắm giữ một thiên đường.
Trong hạnh phúc tột cùng vì có mẹ...

Xanh Thỵ Nhạn Trắng

NHỚ MẸ


Con về qua nẻo đường quê.
Nghe chuông chùa giộng, lòng tê nhớ người.
Bây chừ mẹ đã chết rồi,
Bóng hình đâu dễ phai mờ trong con.
Âm vang giọng nói vẫn còn.
Những lời kinh tụng... bàng hoàng cơn mơ.
Mẹ ơi! Con có đâu ngờ.
Chia ly là cả cõi bờ thương đau.
Tháng ngày gần gũi quá mau.
Lòng con quặn thắt, đêm thâu nhớ người.
Biết bao mơ ước cuối đời,
Mẹ hằng tin tưởng, gởi lời khấn xin.
Tay lần chuổi hạt cầu kinh.
Nam mô mẹ tụng, mắt lim dim buồn.
Mẹ luôn mơ một thiên đường.
Cho con của mẹ cuối đường tương lai.
Bao nhiêu mơ ước chảy dài.
Trùm lên phủ kín hình hài mẹ yêu.
Mái tóc mẹ đã trắng nhiều.
Bàn tay gầy guộc, trăm chiều gió sương.
Đắng cay, khổ lụy trăm đường.
Mẹ là một cõi tình thương vô bờ.
Tiếc thương con đứng ngẫn ngơ.
Tiếng chuông chùa giộng vật vờ bên tai.
Hình như có tiếng thở dài,
Lòng con nhớ mẹ trong giai điệu buồn...

Xanh Thỵ Nhạn Trắng

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!