Sunday, January 1, 2017

Driving Through a Painting



Trần Tuệ Quân


On this morning commute
I drove through a painting
of glorious Autumn.
The country road
cut through the heart
of Nature’s composition.
The rising sun
spread her warm rays,
lifting the veil of tranquility.
Small towns stirred awake,
Children scurried to bus stops
to catch their rides.
Overhead, the noisy geese
stretching their wings in formation,
heralded the slow coming of Winter.
The vanishing point
kept on shifting
following the curve of the road.
So did the frame.
In one moment, dense forests,
still clothed in brilliant hues,
swallowed the slender road.
In other instances,
sprawling farmlands,
lured the eyes to different horizons.
The scattered country stores
came and went.
The occasional runners
jogged the lane of contemplation.
Some cars tailgated others
in a hurry to the city.
The one lane country road
teased the impatience
with its hills and bends
and a farmer on a tractor.
I thank him though,
for giving me time
to realize that
I was driving through a painting.

Trần-Công Anh-Dũng chuyển dịch


Trên lối quen đi về mỗi ngày,
Lái xe vào thành phố sáng nay
Tôi đã được dạo chơi trong tranh vẽ
Bức tranh mùa Thu, lộng lẫy tuyệt vời.
Con đường quê, tôi đang đi, uốn lượn
Giữa lòng tuyệt tác của thiên nhiên.
Kia, mặt trời đang vui vẻ dâng lên
Tỏa hơi ấm qua muôn ngàn tia nắng
Dịu dàng vén tấm màn tĩnh lặng
Cho các xóm thôn thức giấc rộn ràng.
Đám trẻ con tíu tít chạy vội vàng
Cho kịp chuyến xe đến trường đi học.
Trên không trung có đội hình quen thuộc
Của bầy ngỗng trời vươn cánh khỏe bay ngang
Chúng rộn ràng in hỏi báo tin sang
Mùa Đông tới, mùa Đông đang dần tới.
Dưới đất hướng nhìn không ngừng thay đổi
theo con đường qua mỗi khúc lượn quanh
Và thế là toàn thể bức tranh
Phô bày một cảnh quang khác hẳn
Ở quãng kia là hai bên rừng rậm;
Lá chen cây rực rỡ sắc thắm tươi.
Bao bọc con đường bé bỏng mảnh mai;
Như ôm gọn vào vòng tay thân ái.
Đến quãng này là điền trang nông trại.
Hướng mắt nhìn xa ra những chân trời.
Rải rác quán hàng thôn ổ, một vài nơi;
Thoạt hiện đến rồi lui sau tầm mắt.
Lác đác vài người yêu thể dục,
Chầm chậm chạy cùng giòng suy tưởng miên man.
Trên đường xe san sát nối một hàng.
Cùng hối hả theo nhau vào thành phố.
Những quanh co dốc đồi con đường nhỏ,
Như cợt đùa người vội vã trên xe.
Thêm bác nhà nông trên máy kéo lặc lè,
Lại càng khiến đoàn xe dài thêm chậm.
Ông bạn nông gia, tôi cảm ơn ông lắm.
Ông đã giúp tôi đủ thoải mái thời gian.
Để cho tôi cảm nhận được rõ ràng,
Tôi vừa được dạo chơi trong tranh vẽ.


2 comments:

  1. Thật là tuyệt vời! Cảm ơn tác giả và người chuyển dịch

    ReplyDelete
  2. Người làm thơ đã hay mà người dịch càng hay hơn!
    Những nghĩ suy của 1 cô bé rất hồn nhiên và đầy chất thơ. Người dịch hết chỗ chê, đi sát với nguyên bản mà vẫn không có chút nào trúc trắc trong thể thơ tám chữ phóng dật.
    Người đọc cả 2 bài, không những nhận được hồn thơ thuần hậu của cô bé và của dịch giả, mà còn nhận được những tình cảm cha con quyến luyến bao phủ toàn bài!

    ReplyDelete

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!