thơ Xanh Thỵ Nhạn TrắngSuốt 42 năm... Vẫn cánh tay anh trải dài làm gối Cho em những giấc ngủ tuyệt vời Của bình an, ấm êm và thoải mái Em vẫn thích thế, mãi hoài, vào buổi tối... Được ngả người trên cánh tay êm Nô nức ngửi mùi hương vùng cổ Và nghe tim hoà nhịp vũ thăng trầm Có lẽ hạnh phúc em mãi hoài lẩn quẩn Trong cánh tay dang rộng, đợi chờ Anh từng tối ủ em giấc nồng ấm Em co người trong hạnh phúc quá đơn sơ Em choáng ngợp, thấy anh như cổ thụ Vươn tay dài, đổ bóng xuống đời em Anh vững chãi, để em hoài dựa dẫm Giữa tin yêu em thoải mái vô cùng Hỡi cánh tay một đời ôm ấp Anh biết không, em cần thiết vô ngần Đứng trước anh, em thấy mình bé thấp Với trải dàn mở rộng cánh tay ôm! Xanh Thỵ Nhạn Trắng |
Sunday, July 27, 2014
Cánh Tay Dàn Trải
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!