Thursday, November 9, 2017

Tâm Tình Với Cố Không Quân Phan Minh Nhơn

Nguyễn Văn Quí




Khoảng cuối năm 1989, Nhơn vào thăm hãng của tôi, Nhơn nói, Nhơn có ước mơ thành lập một Thư Viện Phật Học, với những sách dịch ra 2 ngôn ngữ, Việt và Anh, để thế hệ tiếp nối, có dịp học hỏi, và sưu tầm về Phật Pháp.

Nhơn ngỏ ý muốn tôi, và Co-Owners của hãng tôi, bảo trợ cho anh dự án Thư Viện Phật Học.  Tôi hỏi Nhơn, cơ duyên nào đưa đẩy bạn Passion về dự án đó, trong khi tuổi đời tuị mình còn trẻ, nhất là mới vừa cầm trên tay mảnh bằng Kỹ Sư không bao lâu, tạm cho tụi mình bắt đầu vào giai đoạn lập nghiệp trên đất Mỹ này?  tụi mình bây giờ không còn độc thân như lúc còn trong quân ngũ, vợ còn trẻ, nhất là đang sống định cư trên một quốc gia nhiều vật chất, văn minh, cơ hội nhất trên hành tinh này, sao lại vội tính chuyện nâu sòng, rồi vợ mình sẽ ra sao?  Nhơn không trả lời câu hỏi đó, rồi cả 2 quay sang câu chuyện khác.

Tôi hỏi Nhơn về cái job software mà Nhơn đang làm, Nhơn nói, Nhơn rất thích việc làm hiện tại của Nhơn, Tôi và Nhơn xoay quanh nói chuyện về technology, tôi hướng dẫn Nhơn đi tham quan từng department trong hãng, giảng cho Nhơn nghe từng loại Products của hãng sản xuất, Nhơn tỏ vẻ thích thú nghe.

Vài ba năm sau, trong một dịp tình cờ nghe vợ Nhơn, chị Thủy nói, Nhơn đã ngả chay được 2 năm, tôi không ngạc nhiên, giữ yên lặng, sau đó tôi hỏi Nhơn, bạn có ý định đi tu thật à? hay vừa phát giác ra căn bệnh gì mà sao lại ngả chay?  Nhơn cười rất tươi và không trả lời câu hỏi, tôi nói đùa “thôi khi nào mày feel muốn tâm sự với tao thì tao sẽ sẵn sàng lắng nghe”.

Cách đây 2 năm 1 số bạn bè khoá 7/68 KQ Nam Bắc Cali tụ lại nhà, bạn Thân Đèn Cày ở San Jose để thăm Nhơn và 1 người bạn cùng khóa 768 cũng mắc bệnh cancer. Tất cả bạn bè đều chúc lành cho 2 bạn, và hy vọng với thuốc men tại xứ Mỹ này có thể chửa 2 bạn được qua cơn bệnh quái ác.

Khoảng tháng 3 năm 2016, Nhơn gọi tôi trong giờ làm việc, Nhơn nói, Nhơn muốn ghé hãng thăm Quí, và muốn hỏi Quí giúp Nhơn 1 chuyện, và muốn nói sau giờ làm việc, tôi trả lời “sẵn sàng, thường sau 5 giờ là OK”.

Nhơn đến gặp tôi và nói, căn bệnh cancer của Nhơn bắt đầu trở lại và nặng. Nhơn chậm rãi buồn rầu kể từng giai đoạn bác sĩ ở Kaiser trị cho Nhơn. Những loại thuốc Nhơn đang uống rất đắt tiền, may là nhờ vào bảo hiểm củahãng vợ Nhơn, chị Thủy, cover hết cho phần bác , nhà thương trị liệu, nếu không thì Nhơn củng chẳng biết ra sao?

Tôi nói ngay, bạn về nói chị Thủy, bằng mọi giá phải bám sát cái job của chị, đừng bỏ hãng thường xuyên để đưa bạn đi nhà thương chửa bệnh, hãng lấy cớ lay off chị là rất kẹt. Tôi hỏi Nhơn, Bạn có plan nào để đi Kaiser tận Oakland để chemo hoặc radiation không? Nhơn nói, tìm hoài mà chưa ra giải pháp Quí à.

Tôi suy nghĩ vài phút rồi nói với Nhơn “tao sẽ get cái job đưa mày đi chửa bệnh”  Nhơn ngại ngùng hỏi tôi “how”? vì tất cả appointment của tao đều vào ngày và giờ làm việc. Tôi nói, Mày don’t worry tao sẽ sắp xếp schedule tronghãng để take care mày. 

Tôi đưa cho Nhơn 1 số cellphone khác của tôi, và nói “số cell này chỉ có vợ con tao biết thôi, bây giờ mày cầm đi, bất cứ khi nào, bất cứ tao đang ở trong phòng họp nào, mày gọi là tao sẽ giao hãng lại cho người khác thế, tao sẽchạy take care mày ngay.

Trên đường chở Nhơn đi chemo, Nhơn nói với tôi, “tao trust mày, tao muốn mày cùng vào phòng khám bệnh với tao và trao đổi với các bác sĩ về bệnh tình của tao” tôi  nói “thanks mày đã trust tao, OK I will”.

Trong những chuyến chở Nhơn đi chemo tận Oakland Kaiser, cộng thêm tuyến đường thường xuyên traffic bị jam, có khi kẹt đến 2 tiếng đồng hồ , nên tôi và Nhơn có dịp trau đổi tâm tình riêng tư của mỗi đứa, trong lúc kẹt xe, tôi nhìn qua thấy mặt Nhơn rất mệt vừa mới chemo xong, tôi bảo Nhơn “mày bấm ghế bật ra, nằm nhắm mắt lại cho đỡmệt, anyway thì tao phải lái xe thôi, don’t worry tao take care mày. Nhơn hỏi tôi, nếu 1 ngày nào đó sẽ đến mày có sẳn lòng lo Tang Lễ cho tao không? Lòng tôi se thắt, tôi không ngờ Nhơn đã nghĩ đến chuyện đó quá sớm trong khi còn đang đi trị liệu.
Tôi nói, với mày thì tao sẵn sàng, nhưng đối với người bệnh như mày, tinh thần rất quan trọng đừng nghĩ những điều bi quan trong lúc này, không tốt cho sức khỏe.

Trước ngày Nhơn về VN, 23 tháng 7, Nhơn nói với tôi, Nhơn muốn về VN làm lại bộ răng cho rẻ tiền, vì sau nhiều lần đổi thuốc cancer, răng Nhơn hư hết. Chị Thủy đã cố gắng ngăn cản Nhơn về, mà ngay cả tôi cũng thuyết phục Nhơn đừng về, Nhơn nói lúc này Nhơn khỏe đỡ rồi, vì hàm răng làm Nhơn không ăn uống được, và Nhơn sẽ trở lại Mỹ trong vòng 3 tháng, tức 23 tây, tháng 10. Nhưng mới khoảng đầu tuần tháng 9, sức khỏe Nhơn sa sút rất nhiều, đến 5 Tây, tháng 10 Nhơn phải cấp tốc quay lại Mỹ, vừa về đến phi trường chị Thủy ra đón, phải đẩy xe lăn đưa thẳng Nhơn vào Kaiser, được vài ngày Kaiser cho về nhưng trong vài ngày sau, Nhơn than khó thở, chị Thủy phải cấp tốc chở Nhơn trở lại Kaiser, chị Thủy phải ngủ hằng đêm tại Kaiser với Nhơn, mỗi ngày tôi và Nhung đều vào Kaiser ở Oakland để thăm Nhơn và meeting với các bác sĩ báo cáo tình trạng của Nhơn hàng ngày, cho đến 1 ngày, việc gì đến sẽ đến, cú phone ring 5 giờ 28 phút sáng, 20 Tây, Tháng 10, 2017 của Chị Thủy gọi, anh Nhơn vừa chết rồi Nhung, anh Quí ơi. Tôi và Nhung chạy cấp tốc lên Oakland Kaiser Nhơn đã ra đi vĩnh viễn thật rồi, giờ phút trút hơi thở cuối cùng, Nhơn đã ra đi êm đềm bên cạnh người vợ thương yêu đầu đời, chị Thủy.

Tôi và Nhung đến, Nhơn nằm bất động đó, tôi giở tấm drap đấp cho Nhơn sờ trên ngực Nhơn vẩn còn ấm, tôi để hoài bàn tay tôi trên ngực Nhơn thật, thật lâu và thì thầm nói với Nhơn “mày đã bỏ chị Thủy, tao và tất cả bạn bè khoá 7/68 KQ ra đi vĩnh viễn thật rồi sao Nhơn, thôi tao cầu nguyện cho mày ra đi thanh thản, những gì mày chưa thực hiện xong, những gì mày làm dở dang trong đời, đừng vướng bận nữahãy trả lại cho cuộc đời, nhẹ nhàng cất bước đi vào cỏi vĩnh hằng đi Nhơn, mày còn đâu đây nghe tao nói không Nhơn ?”. Tao hứa tao sẽ làm tất cả ước nguyện của mày cho ngày Tang Lễ mày trăn trối với tao. Nếu mày còn nghe tao nói, tất cả bạn bè khoá 7/68 đều thương tiếc mày khi nghe tin mày đi chuyến xe cuối cùng trong cuộc đời hôm nay. Những ngày tháng cuối cùng tao take care mày, tao sẽ nhớ muôn đời, không bao giờ quên.


Vĩnh biệt mày ! Nhơn ơi !

Nguyễn Văn Quí


Tiểu Sử Cố Không Quân
Phan Minh Nhơn
 1948  -  2017

Phan Minh Nhơn, 69 Tuổi, cư ngụ tại Newark, California, USA. đã qua đời bình yên lúc 5 giờ 28 phút, ngày 20 tây, tháng 10, năm 2017 tại Oakland Kaiser Hospital, bên cạnh vợ anh, Chị Phan Minh Nhơn, Lê Thanh Thủy.

Phan Minh Nhơn sanh ngày 20, tháng 5, 1948 tại Huế, South Vietnam.

Anh gia nhập Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, ngày 30 tháng 9 năm 1968.
Tức Khóa 7/68.

Phi Đoàn 211 là Phi Đoàn anh phục vụ đầu tiên tại Phi Trường Bình Thủy, Cần Thơ.

Sau anh được biệt phái qua Biệt Đội Tải Thương 259H khoảng 3 tuần và sau đó anh trở về Phi Đoàn  211.

Phi Đoàn 211 trở thành Phi Đoàn Huấn Luyện.

Sau đó anh thuyên chuyển về Phi Đoàn 229 tại Pleiku, cho đến ngày mất nước
30 tháng 4 năm 1975.

Anh theo đoàn người di tản qua Mỹ 30 tháng 4, năm 1975 bắt đầu cuộc sống mới, và lập nghiệp trên mảnh đất tạm dung, như một quê hương thứ hai.


Vừa đi học vừa đi làm, anh biết rằng, muốn có cuộc sống tạm ồn định trên một quê hương mới, bắt đầu với đôi bàn tay trắng, thì phải trở lại học đường, vì khi còn ở quê nhà, đã lỡ sanh ra trong thời chiến, anh phải tạm gác bút nghiêng để gia nhập quân đội, như bao lứa bạn cùng tuổi, do đó anh nghĩ, trong tình thế di cư bất đắc  qua Mỹ, như triệu người Việtnam khác, đây là cơ hội cho anh thực hiện giấc mơ trở thành Kỹ Sư.  Cuối cùng giấc mơ anh đãthành sự thật.  Năm 1980 Tân Kỹ Sư Phan Minh Nhơn, làm lễ ra trường tại Chico University of California, với văn bằng Bachelor of Computer Science.


1 comment:

  1. Bạn Phan Minh Nhơn ra đi đã để lại trong lòng bạn bè khoá 7/68 KQ nhiều thương tiếc. Bạn đã sống hết lòng với bạn bè. May mắn, bạn nhắm mắt bên cạnh tất cả những người thân yêu. Đặc biệt, Anh Quí và Chị Nhung đã tận tình lo cho bạn Nhơn với cả tấm chân tình mà bạn đã gửi gấm, dặn dò khi biết mình không còn bao lâu nữa!
    Xin chào bạn lần cuối. Xin cảm ơn những tấm lòng đẹp của anh Quí và chị Nhung đối với bạn bè, không riêng gì chỉ anh Phan Minh Nhơn.tdp

    ReplyDelete

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!