Tháng tư buồnTháng tư ngày ấy buồn rầu Ta ngồi ta thả cái sầu ta chơi Cái sầu bay lả bay lơi Bao giờ rã cánh hụt hơi thì về Tháng tư mưa gió tỉ tê Ta nằm thả nhớ về quê xa vời Quê xa như áng mây trời Gởi sao cho xiết ngàn lời nhớ thương. Duyên-Hưng![]() Năm canh thổn thứcNăm canh thổn thức đêm hè vắng Sáu khắc phiêu du bóng nguyệt mờ Có phải tiếc xuân mà đứng gọi? Hay là nhớ nước vẫn nằm mơ? Nơi đất khách trông trăng ngắm gió Ôm cõi lòng vò võ nhớ mong Viết dày bao lá thư thăm Đong đầy nước mắt cạn dòng lệ rơi Vinh quang nào đi vào lịch sử? Hội nghị nào mất chữ tự do? Miền nam tan tác lầm than Cờ ba sọc đỏ phũ phàng cất đi Buổi phân ly tay không hành lý Mảnh cờ vàng quàng cổ anh đi Con tàu rời bến Vân Đồn Con tầu mang cả tâm hồn tôi theo Vẫn biết tha hương là đau khổ Nhưng vì bãi biển hóa nuơng dâu Nên đành mang mối sầu lữ thứ Để tháng năm qua bạc mái đầu. Duyên-Hưng |
Showing posts with label Duyên Hưng. Show all posts
Showing posts with label Duyên Hưng. Show all posts
Sunday, April 19, 2015
Tháng Tư Buồn
Thursday, February 27, 2014
Chừng Như
thơ Duyên Hưng![]() Chừng như mưa giọt từ trời Cũng mang nỗi nhớ trong lời biển dâu Chừng như mộng ước ban đầu Cũng phôi pha trắng như mầu thời gian Chừng như trong chiếc lá vàng Cũng mang theo cả tiếng đàn thiên thu Chừng như trong chút sương mù Cũng mang theo cả mùa Thu tháng ngày Chừng như trong sợi tóc mai Cũng mang theo cả dáng đài các xưa Chừng như ngọn cỏ đong dưa Cũng mang theo cả gíó mùa hắt hiu Chừng như trên nhánh sông chiều Cũng mang theo cả tiếng diều tuổi thơ Chừng như trong phút tình cờ Cũng mang theo cả hững hờ trăm năm Chừng như trong chút âm thầm Cũng mang theo ánh trăng rằm nhớ thương Chừng như trong phút vô thường Cũng mang theo cả đoạn trường trước sau. Duyên Hưng April 1999 |
Tuesday, February 18, 2014
Ru Đêm
Thơ Duyên Hưng
Ru ngàn gió lạc bâng khuâng Rú trên phiến đá vô thường lên mây Rượu mình ta uống vừa say Tìm sao rụng cuối biển dài hư vô Đêm nhìn gai nở trên bờ Nghe xao xuyến gọi địa hờ dưới chân Mờ sông nước kẻ vong nhân Cuối tay một dáng thuyền gần đâu đây Trĩu lòng đá cuội lên mây Treo hoang sợi tóc ai dài hôn mê Chờ con nước chở hồn về Ru đêm những sáng tin về đầu non Chân đi nghìn dặm vẫn còn Ngỡ ngàng một sáng không còn quê hương Mai thân thế rũ phố phường Xác trôi ra biển rộng đường lưu vong. Duyên Hưng ( Thân phụ chị Duyên Hà ) |
|
Ru Đêm (Tác giả: Duyên Hưng)
Diễn ngâm: Phạm văn Phú
Sunday, June 16, 2013
Đưa Nhau Về Lại Cõi Xưa

Đưa nhau về lại cõi xưa
Lửng lơ vạt nắng, đu đưa khói chiều
Mơ màng văng vẳng tiếng tiêu
Thênh thang gió lộng cánh diều chơi vơi
Hoa khoe sắc thắm lả lơi
Cỏ cây xanh biếc chân trời bao la
Núi già tím ngắt xa xa
Khói sương vần vũ nhạt nhòa sơn khê
Mây bay tan tác bốn bề
Chuông chùa xa vọng lê thê hững hờ
Về đây nối lại giấc mơ
Con đò mê ngủ dật dờ xoay ngang
Tiếng con chim quốc ngỡ ngàng
Gọi hồn non nước mang mang u hoài
Trăng treo chênh chếch non đoài
Mấy vì sao muộn lạc loài trên cao
Về đây tình nghĩa dạt dào
Thân thương câu hát, ngọt ngào lời ru
Về đây non nước phù du
Vườn xuân xao xác áo thu mơ màng
Về nghe lại tiếng da vàng
Êm đềm sớm nắng, dịu dàng chiều mưa
Đưa nhau về lại cõi xưa
Quên đi thân phận bơ vơ xứ người.
Duyên Hưng
(Nhạc phụ của Trần Ngọc Nguyên)
Monday, May 13, 2013
Tháng Tư Về Tâm Sự Cùng Con
Tháng Tư về tâm sự cùng con
Mười tám năm trôi hận vẫn còn
Dĩ vãng không phai theo mái tóc
Niềm đau chất chứa tựa thành non
Nếu lỡ một mai nhòa trí nhớ
Xin con giữ hộ xót xa này
Mong con về nói cùng ngôn ngữ
Để rõ nguồn cơn tự bấy nay
Con có hiểu cho nỗi khổ đau
Không thua mà chạy bởi vì đâu
Tuyến đầu thọ địch đâu ngờ bạn
Đã chém sau lưng một nhát sâu
Con có hiểu cho nỗi đắng cay
Hùng binh mấy vạn phải buông tay
Cắn răng liệng súng chim lìa bạn
Nước biển nào lau hết nhục này
Năm tháng quặn đau nỗi nhớ quê
Thâm tâm thầm nhủ sẽ quay về
Nhớ khi muối biển pha thành lệ
Chẳng muốn lên thuyền vẫn phải đi
Ngăn cách muôn trùng thương kẻ ở
Xa xăm ngàn dặm xót người đi
Tim ta như có ai cầm giữ
Chẳng tháng Tư về vẫn tái tê!
Duyên Hưng 93
( Thân phụ chị Dzuyên Hà - chị T.N. Nguyên )
Mười tám năm trôi hận vẫn còn
Dĩ vãng không phai theo mái tóc
Niềm đau chất chứa tựa thành non
Nếu lỡ một mai nhòa trí nhớ
Xin con giữ hộ xót xa này
Mong con về nói cùng ngôn ngữ
Để rõ nguồn cơn tự bấy nay
Con có hiểu cho nỗi khổ đau
Không thua mà chạy bởi vì đâu
Tuyến đầu thọ địch đâu ngờ bạn
Đã chém sau lưng một nhát sâu
Con có hiểu cho nỗi đắng cay
Hùng binh mấy vạn phải buông tay
Cắn răng liệng súng chim lìa bạn
Nước biển nào lau hết nhục này
Năm tháng quặn đau nỗi nhớ quê
Thâm tâm thầm nhủ sẽ quay về
Nhớ khi muối biển pha thành lệ
Chẳng muốn lên thuyền vẫn phải đi
Ngăn cách muôn trùng thương kẻ ở
Xa xăm ngàn dặm xót người đi
Tim ta như có ai cầm giữ
Chẳng tháng Tư về vẫn tái tê!
Duyên Hưng 93
( Thân phụ chị Dzuyên Hà - chị T.N. Nguyên )
Subscribe to:
Posts (Atom)