Thơ Duyên Hưng
Ru ngàn gió lạc bâng khuâng Rú trên phiến đá vô thường lên mây Rượu mình ta uống vừa say Tìm sao rụng cuối biển dài hư vô Đêm nhìn gai nở trên bờ Nghe xao xuyến gọi địa hờ dưới chân Mờ sông nước kẻ vong nhân Cuối tay một dáng thuyền gần đâu đây Trĩu lòng đá cuội lên mây Treo hoang sợi tóc ai dài hôn mê Chờ con nước chở hồn về Ru đêm những sáng tin về đầu non Chân đi nghìn dặm vẫn còn Ngỡ ngàng một sáng không còn quê hương Mai thân thế rũ phố phường Xác trôi ra biển rộng đường lưu vong. Duyên Hưng ( Thân phụ chị Duyên Hà ) |
Ru Đêm (Tác giả: Duyên Hưng)
Diễn ngâm: Phạm văn Phú
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!