Đưa nhau về lại cõi xưa
Lửng lơ vạt nắng, đu đưa khói chiều
Mơ màng văng vẳng tiếng tiêu
Thênh thang gió lộng cánh diều chơi vơi
Hoa khoe sắc thắm lả lơi
Cỏ cây xanh biếc chân trời bao la
Núi già tím ngắt xa xa
Khói sương vần vũ nhạt nhòa sơn khê
Mây bay tan tác bốn bề
Chuông chùa xa vọng lê thê hững hờ
Về đây nối lại giấc mơ
Con đò mê ngủ dật dờ xoay ngang
Tiếng con chim quốc ngỡ ngàng
Gọi hồn non nước mang mang u hoài
Trăng treo chênh chếch non đoài
Mấy vì sao muộn lạc loài trên cao
Về đây tình nghĩa dạt dào
Thân thương câu hát, ngọt ngào lời ru
Về đây non nước phù du
Vườn xuân xao xác áo thu mơ màng
Về nghe lại tiếng da vàng
Êm đềm sớm nắng, dịu dàng chiều mưa
Đưa nhau về lại cõi xưa
Quên đi thân phận bơ vơ xứ người.
Duyên Hưng
(Nhạc phụ của Trần Ngọc Nguyên)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!