Thơ Hoàng Anh
( Tặng chồng, và các anh
nỗi niềm chờ đợi của vợ nhà, năm xưa... )
Em ngồi một bóng đêm thâu
Miệt mài thương nhớ vào đầu mũi kim
Nhớ ai từng sợi tơ liền
Yêu ai dài mảnh áo len dịu dàng
Mặc trời mưa gió em đan
Mặc cho xa cách, thời gian âm thầm
Gió đưa như bóng qua hiên
Tưởng chừng như bóng chồng thêm bồi hồi
Người ơi chốn ấy xa xôi
Biết chăng em chẳng nguôi lời yêu thương
Áo đan, một bóng đêm trường
Ôm vào lòng giữ lấy hương gởi chồng
Sợi mềm thấm đẫm nhớ mong
Tưởng như hơi ấm của vòng tay ai
Đêm dài, ...ôi, chỉ đêm dài...
Hoàng Anh
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!