Phạm Văn Phú & Ái Liên
Tháng Tư Đen lại đến. Tôi nhớ không quên sau ngày ra khỏi trại tù, hí hửng đến thăm mấy bà cô mà tôi vẫn thường chơi khăng, đánh đáo chung ở miền Bắc trước khi di cư vào Nam. Nhưng khi tới nơi, tôi chẳng thấy các cô đâu cả. Gia đình các cô cả thảy mười mấy mạng đều chết trên biển, nhưng lúc ấy ông cậu tôi không dám lập ảnh thờ. Năm trước, khi đọc bài thơ "Dặn Anh Khói Sóng" của Nguyễn mạnh Trinh do Bố Gìa post lên, tôi thật xúc động vì nhớ đến các cô, vì vậy tôi đã trân trọng ngâm bài thơ của Trinh. Sau khi nghe tôi ngâm và giải thích ý nghĩa của bài thơ, bà xã tôi yêu cầu tôi phổ thành vọng cổ. Tôi ngần ngừ, nhưng cuối cùng thay vì phổ thành vọng cổ 6 câu, tôi chỉ mượn ý bài thơ để viết thành một cốt truyện ngắn qua liên khúc các điệu lý với tựa đề: "Em Dẫu Xa Dương Trần". 1. Liên khúc cổ nhạc Em Dẫu Xa Dương Trần do Ái Liên ca dưới tiếng đàn đệm của tác giả Phạm văn Phú được cảm tác từ bài thơ Dặn Anh Khói Sóng của anh Nguyễn Mạnh Trinh. Liên khúc này diễn tả tình yêu thương tha thiết của người vợ đối với chồng trong một chuyến vượt biên định mệnh. Người chồng may mắn sống sót, luôn nhớ thương vợ, và nàng dẫu thác vẫn luôn phò trợ chồng. 2. Hình ảnh slideshow được trích từ nguồn ảnh thuyền nhân trên Internet. 3. Liên khúc cổ nhạc bao gồm: (a) Trăng Thu Dạ Khúc: Mô tả diễn tiến cuộc hải hành. (b) Lý Con Sáo: Diễn tả lời dặn yêu thương của người vợ. (c) Lý Sâm Thương: Mô tả lúc thuyền bị đắm. (d) Lý Chiều Chiều: Mô tả nỗi nhớ thương của người chồng trông biển nhớ vợ, và nàng vẫn dõi thương phù hộ chồng sau chuyến hải hành nghiệt ngã. Văn Phú Em Dẫu Xa Dương TrầnTrăng Thu Dạ Khúc - Lý Con Sáo - Sâm Thương - Lý Chiều ChiềuSáng tác Phạm Văn PhúTrình bày Ái Liên |
Bài viết và giọng ca rất hay!
ReplyDelete