Trần-Công Anh-Dũng |
|
Tình cờ gặp trong tiệm quần áo cũ Đâu có việc gì phải “né” nhau! Em dẫu chẳng còn trong nhung lụa Anh người gãy súng khác gì đâu. Cuộc bể dâu nào chỉ trong sách vở Đến đời ta đã hiển hiện nhãn tiền. Thôi, đừng để thuở giảng đường, áo lụa Hành hạ đêm ngày, tiếc nhớ triền miên. Em mười mấy năm miệt mài... hem, lock (1) Chắc cả ngàn tấm áo đã may xong. Nói thật đi! Mười mấy năm cô độc Có khi nao muốn lock một tấm... chồng? Anh đã lỡ hơn nửa đời phiêu bạt Chẳng khác chi ngựa chứng thiếu nài hay! Nếu em muốn cùng với anh... hợp tác Thì lên yên cầm lấy ngọn roi này. Nài... dễ thương, biết cầm cương phải cách. Ngựa giỏi, mấy hồi “mã đáo thành công”! Anh bây giờ khác nào manh áo rách! Em dám đem về vá lại... mặc không? (1) hem, lock : viền lai, vắt sổ |
Thursday, April 2, 2015
Gởi Người Kim Chỉ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Anh bây giờ khác nào manh áo rách!
ReplyDeleteEm dám đem về vá lại...mặc không?
Áo anh rách nhưng lòng anh không rách
Mang về đi,em sẽ không hối tiếc!