![]() Trời kêu, không dạ được sao? Anh người kỷ luật, đời nào không tuân? Bao năm sống ở dương trần Xác thân tạm bợ, muôn phần bất an. Khổ đau, bệnh tật cưu mang Cuối đường ánh sáng huy hoàng Chúa ban. Thứ bảy, anh đã lên đàng Hành trình ôi quá gọn gàng đẹp thay. Bạn bè lưu luyến phương này Lật tung hình ảnh, giãi bày tiếc thương. Không Quân Khóa 7 u buồn Vì mất người bạn trên đường xẻ chia. Bắc Đẩu buồn bã, chia lìa Cánh chim thôi thế mất đi một người. Trời kêu cứ "Dạ", vâng lời Đèo bồng chi hỡi cuộc đời nhân gian. Xuôi tay là quá huy hoàng Rũ đi sạch nợ nhân gian cõi trần. Nén nhang ở cõi dương trần Bạn bè xin đốt với tâm nhớ người. Từ nay xa mãi mãi rồi Còn đâu tiếng nói, giọng cười hả anh? Xanh Thỵ Nhạn Trắng |
Wednesday, May 13, 2015
Trời Kêu... Cứ "Dạ"
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Bài thơ hay quá! Cám ơn Nhạn Trắng Xanh .
ReplyDeleteCay