Thay mặt bạn cùng khóa Hoaichiban làm bài thơ để tặng anh chị. Bài thơ này là lời anh chị nói với nhau mà Hoaichiban nghe lén được. Dĩ nhiên khi nghe lén thì câu mất câu còn, câu sai, câu đúng mong anh chị tha thứ cho.
Lời của chị Bich Liên:
Bốn mươi năm, bốn mươi năm,
Từ ngày hai đứa thành hôn đến giờ,
Thuở xưa em rất ngây thơ,
Bao nhiều công chuyện đều nhờ tay anh.
Chỉ lo chăm chỉ học hành,
Bây giờ em đã thành danh với đời.
Ân tình khó nói lên lời,
Em xin cảm tạ anh - người cưu mang.
Cảm tạ anh, cảm tạ anh
Đây là lời nói chân thành của em.
Lời của anh Văn Thân:
Bốn mươi năm, bốn mươi năm,
Nhớ ngày hôm đó anh không ngờ rằng:
Em yêu đã nhận lời anh,
Một người đang sống không danh, Không tiền,
Chỉ tin tài sức của mình,
Chăm lo vun sới gia đình yên vui.
May trời không phụ lòng người,
Nên anh thành đạt, em người thành danh.
Bốn mươi năm, vợ chồng mình
Chung vai, chung sức, vun trồng đàn con.
Bây giờ chúng đã trưởng thành,
Bây giờ đến lúc chúng mình thảnh thơi.
Hai ta nên tạ ơn trời,
Ban cho cuộc sống thảnh thơi, an nhàn...
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!