Sunday, July 16, 2017

Một Tình Bạn Không Còn Nữa

Nguyễn Giang

Học Trung Học Chu văn An, Toàn có người bạn thân tên Sơn. Sơn ở trọ trên 1 căn gác sau đường Nguyễn Thông. Bà mẹ Sơn thỉnh thoảng có đến chắc để cung cấp tiền bạc cho chàng. Không bao giờ chàng nghe Sơn nói về hoàn cảnh gia đình, dù 2 thằng rất thân thiết với nhau. Chàng thường đến nhà trọ của Sơn để cùng Sơn đánh đàn ca hát nghêu ngao.

Căn gác này gần 1 cái ngõ nối ra đường xe lửa. Trong ngõ là 1 xóm chị em ta, nhưng đầu ngõ lại có trụ sở của Hội Khổng Tử, thế mới " chuế" chứ!

Những lúc cơ thể thanh niên đòi hỏi, chàng thường vào đây. Có 1 em tên Thuý, da trắng, có nụ cười tươi, thân hình đẹp như các kiều nữ Playboy mê chàng lắm, đãi ngộ chàng đặc biệt. Em dành thời gian cho chàng đến cả tiếng, mặc bà chủ động réo gọi ngoài cửa. ( thuộc loại trẻ đẹp và đắt khách ở đấy nên em không sợ bà chủ động tí nào đôi khi em còn cự lại bà chủ động nữa ). Thuý ân cần rũ bỏ y phục cho chàng, cởi giày cho chàng trước khi vào cuộc. Tàn cuộc, Thuý lại ân cần mặc quần áo lại cho chàng, đi giầy lại cho chàng, nhất định không để chàng làm những việc đó.

Đôi lúc, chàng " mơ làm triệu phú, cứu vớt gái bơ vơ ", lôi em ra khỏi nơi ô trọc này để sống với em cả đời. Nàng sẽ quên quá khứ nhơ bẩn để trở thành 1 người vợ ngoan hiền. Nàng sẽ săn sóc chàng còn tuyệt diệu hơn bây giờ nữa vì có thêm yếu tố nữa là lòng nhớ ơn người đã ra tay cứu vớt mình. Toàn thương xót Thuý lắm, nhưng chàng chỉ là 1 sinh viên tay trắng, lấy em thì 2 đứa sống thế nào, cạp đất mà ăn à? Đúng là mơ mộng nhất thời của tuổi trẻ!

Với Sơn, thường gặp gỡ nhau, nhưng chàng không rõ mấy về tư tưởng chính trị của Sơn. Thỉnh thoảng, Sơn cho rằng những lời công kích của chính phủ VNCH là không có cơ sở, chính quyền CS ở ngoài Bắc đâu có muốn bần cùng hoá nhân dân, có chính phủ nào muốn người dân khổ đâu? Chính Tổng thống Diệm là người không thi hành hiệp định Geneve ấn định Tổng Tuyển Cử để thống nhất 2 miền Nam Bắc!

Càng ngày Sơn càng lịm sâu vào những ý tưởng mơ hồ, như cho rằng Lý đông A, đảng trưởng Đại Việt Duy Dân chính là Hồ chí Minh! Dạo ấy, chàng có đọc những truyện ngắn của Nguyễn mạnh Côn như Người lái đò trên giòng sông Nhuệ, những truyện dài như Kỳ Hoa Tử.., Võ Phiến với Thác đổ sau nhà, Mưa đêm cuối năm. .., cùng với những lời kể của bố chàng, đã khắc sâu trong đầu óc chàng sự chối từ chủ nghĩa CS. Bởi thế, nghe Sơn bàn luận, chàng không đồng ý chút nào.Nhưng tình bạn đã khiến chàng bỏ qua những dị biệt đó. Cho đến 1 ngày, Sơn rời nhà đi chừng 1 tiếng, thấy chiếc va li của bạn mình khép vội có lòi ra mảnh vải đỏ, chàng mở va li ra và tá hoả tam tinh!

Trong va li có cờ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và đầy sách vở CS, có cả Cương Lĩnh của Mặt Trận Giải Phóng, những truyền đơn hô hào khởi nghĩa. ..

Khi về nhà, Sơn hoàn toàn không biết khám phá của chàng, cho chàng biết sẽ lên Blao gặp Sao Trên Rừng ( nhà thơ Nguyễn Đức Sơn) để tìm đường vào bưng trong những tháng tới.

Tháng Sáu 1975, Sơn đột ngột xuất hiện tại nhà chàng với áo xanh nước biển, nón cối và dép râu, cho biết đã theo Cách Mạng được trên 6 năm, hiện đang là Cán bộ Chính Trị của Tiểu Đoàn. Bà cụ chàng mừng lắm, vì bà luôn coi bạn con mình như con mình. Vả lại, trong thời buổi hỗn quân hỗn quan này, sự hiện diện của 1 cán bộ Cách mạng trong nhà , một gia đình có tới 5 người con trong quân đội và Cảnh sát Quốc gia, cũng khiến bà đôi chút yên tâm trước những con mắt rình rập của hàng xóm.

Chàng và Sơn cùng lang thang trên đại lộ Nguyễn Huệ để Sơn mua vài tập nhạc của TCS, rồi vào quán kem Mai Hương. Chàng nhận xét Sơn đã thay đổi nhiều. Trong đối thoại, Sơn hay dùng những xưng hô: CHÚNG TÔI và CÁC ANH, như muốn cố tình phân định vị trí giữa chàng và anh ta. Sau hơn 1 tiếng đồng hồ cãi nhau về sự khác biệt của 2 chế độ Quốc gia và Cộng .Sản, chàng ngao ngán khi nhận ra rằng đây không phải là 1 người bạn đã từng sáng tác những bài tình ca với chàng hồi nào, mà đã biến thái thành 1 cán bộ CS thuần túy. Sơn hăng hái nói:

_ Các anh cứ nói chúng tôi không có tự do. Ngoài Bắc chúng tôi có cả vài chục tờ báo, báo nào cũng hay cả!

Toàn ngắt lời ngay:

_ Nhưng mà tờ nào cũng có luận điệu giống nhau, phải không? Sơn thấy không, trong Nam này rất nhiều báo, mỗi tờ có lập trường riêng, chính phủ cũng không can thiệp. Tạp chí Vấn Đề của Thế Uyên đấy, ca tụng cả HCM là ngọn hải đăng trường kỳ của vô sản quốc tế mà có sao đâu?

Xã hội CS kỳ quặc quá, cứ cố trở thành 1 xã hội của con ong cái kiến. Quyền tư hữu là 1 động lực cho sự phát triển của xã hội, bỏ thế nào được. Tư hữu là bản năng của con người ngay từ khi lọt lòng mẹ ! Xem thằng nhỏ 7,8 tuổi mà coi, đồ chơi nó chơi chán chê rồi, quẳng vao góc phòng nhưng hễ có đứa trẻ khác ́mó vào là giật lại ngay! Lý thuyết của các anh viễn mơ quá, phản lại bản chất tự nhiên của con người!

_ Nhưng chủ nghĩa của chúng tôi thắng các anh, quân đội của chúng tôi thắng các anh, điều đó chứng tỏ chúng tôi đúng!

_ Sơn này, bạn lý luận kỳ cục quá! Sự thắng bại trong 1 cuộc chiến không chứng tỏ được giá trị của 1 chủ thuyết cũng như giá trị của những con người theo chủ thuyết đó. Chúng mình là bạn của nhau từ hồi nhỏ, ông không phải dùng lối nói " chúng tôi, các anh " để phân biệt nhau!

Sơn nhỏ nhẹ:

_ Chừng 1 tháng nữa, Toàn đi học tập rồi sẽ thấy!

Toàn cất cao giọng:

_ Học tập hay không cũng chẳng thay đổi được suy nghĩ của tôi! Nói thật, bạn thay đổi quá ! Thôi thì đừng bạn bè gì nữa, tôi và ông ở 2 vị trí khác nhau lắm rồi!

Toàn ngao ngán thực sự . Thế là mình mất 1 người bạn rồi, chàng nghĩ! Kể từ đó cho đến ngày vào tù, chàng không gặp lại Sơn nữa và chàng cũng chẳng muốn gặp làm gì!

Toàn coi trọng tình bạn vô cùng. Tình bạn, theo chàng là những tương đồng về lý tưởng, sở thích, hiểu biết và những điều nữa nối kết hai người bạn! Họ chẳng dấu gì với nhau, tâm đồng đến nỗi người này chưa nói hết câu, người kia đã hiểu bạn mình muốn gì! Thật sung sướng cho những người có bạn thân, đó chính là tặng phẩm của cuộc đời!

Sự cuốn hút của chủ nghĩa CS quả là ghê gớm. Từ 1 chàng trai trẻ thích văn nghệ viễn mơ, Sơn đã mau chóng trở thành 1 cán bộ CS luôn phát ra những lời ca tụng chế độ.

Khi nghe Toàn hỏi về những sự việc như Cải cách Ruộng Đất ở ngoài Bắc, Thảm sát Tết Mậu Thân ở Huế, Pháo Kích Tiểu Học Cai Lậy ở miền Nam.., Sơn chỉ đưa ra 1 luận điệu: " Để đạt được chiến thắng, chúng tôi không thể cân nhắc phương tiện!"

Trước kia, Toàn vẫn nghĩ sự tuyên truyền tuy có hấp lực thật, nhưng dù sao cũng không thể thay đổi được bản tính con người. Sự mê muội với chủ nghĩa chỉ là nhất thời, bản tính con người vẫn không sao xoá bỏ được.

Nhưng trước mặt Sơn, người bạn rụt rè, mơ mộng khi xưa, nay đang thao thao bất tuyệt ca tụng cái chế độ khốn nạn,. Toàn phân vân:" Hay là mình lầm rồi? Chủ nghĩa, đi kèm với bạo lực, có thể thay đổi cả bản tính chứ! Bằng chứng là đây, Sơn bây giờ chẳng còn có gì giống Sơn ngày xưa cả!"

Trong vô số những quyết định trong đời, quyết định chấm dứt tình bạn của Toàn chính là 1 quyết định mà chàng ít hối tiếc nhất!

Nguyễn Giang



1 comment:

  1. Hay! Sâu sắc lắm! Sự thắng bại trong 1 cuộc chiến không chứng tỏ được giá trị của 1 chủ thuyết cũng như giá trị của những con người theo chủ thuyết đó.
    Phú

    ReplyDelete

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!