Mùa thu lá đã ươm vàng Kéo theo những nỗi ngỡ ngàng mùa đông Chim từng đàn vẫn phân vân Tìm nơi bay đến trú chân cuối mùa Anh chừ nay nắng, mai mưa Lòng em hồi hộp như vừa lên mây Xanh xao mấy ngón tay gầy Em đang chắt bóp tháng ngày cùng anh Tương lai ôi quá mỏng manh Một cơn đau nhẹ là anh xuôi nguồn Anh chừ như khói, như sương Chỉ cần một chút khác thường em lo Đêm nằm em nghĩ vòng vo Đêm nằm em thấy âu lo đủ điều Đành rằng số phận trời kêu Giá mà đổi được đôi điều cho anh Lòng em sẽ thấy nhẹ tênh Để anh sống thọ bên mình cùng em Trăm năm duyên phận vững bền Anh ơi có thế mới nên vợ chồng... Xanh Thỵ Nhạn Trắng |
Saturday, November 28, 2015
Sầu
Thân & Bích Liên's 40th Anniversary
Wednesday, November 25, 2015
Đôi Dòng Tản Mạn Về "Phố Xưa"
Nguyễn Giang
Bài hát không nói gì tới Pleiku, nhưng những người đã từng ở Pleiku đều liên tưởng đến một thời nào đó, với cuộc đời "ngon như ong bay", có tình yêu "góp chung mật sống lâu dài" như Phạm Duy đã viết! Nhạc Hoàng Khai Nhan thêm một lần nữa đã dẫn chúng ta vào một vùng trời có thời tiết mùa màng se lạnh để những thân hình thiếu nữ có thể khoác lên những chiếc áo len nền nã. Vùng trời ấy cũng không thiếu những con dốc đủ cao để em nũng nịu bắt anh bóp chân buổi tối. Vùng trời ấy có những thung lũng để tâm hồn ta la đà. Có phi trường để thèm những chuyến đi xa. Có những cơn mưa phùn điểm xuyết cho tình yêu đang ở tuyệt đỉnh của sự thăng hoa! Bài hát bắt đầu ở cung La Thứ gồm nhiều đoạn với 4 câu. Phần khởi đầu của câu kế tiếp được tác giả chuyển sang Re Thứ, một chuyển cung rất "tay nghề" và tài hoa. Tâm hồn người nghe đang chìm lắng và mơ mộng với 4 câu đầu, bỗng chốc được dẫn dắt đến những ý tình cao vút "tưởng chừng thiên thu" với lời dặn dò ân cần: "Hạnh Phúc như tình yêu giữ cho dài lâu!" Lời dặn dò này, mấy ai đã theo được với những mối tình đầu? Ta không thấy phần Điệp Khúc (Chorus) như đa số những bản nhạc khác. (Tôi nghĩ tác giả không muốn sáng tác thêm phần chorus vì điều này làm giảm sự lôi cuốn mượt mà liên tục của bản nhạc!). Câu cuối: "Hẹn sẽ có ngày áo khăn dài về thăm phố đời", bài nhạc được tác giả chuyển sang cung tương đối là Fa Trưởng, âm điệu lên thật cao như một lời hứa ở bên kia cảnh tưởng hay cõi đời, mà không ai đoán được những khúc quanh! Nghệ thuật viết lời của HKN không cầu kỳ làm dáng như TCS, không sáo ngữ hoặc quá giản dị bình dân như các bài nhạc mà ta hàm hồ gọi là nhạc "sến", đã chuyên chở được những tình ý ngỡ rằng chẳng thể viết thành lời (ý tại ngôn ngoại!). Điều này khiến tôi liên tưởng đến nghệ thuật viết lời của Phạm Duy hoặc Nguyễn Đình Toàn. Trong nhạc Việt Nam, ca từ đóng vai trò rất quan trọng, hơn hẳn ca từ trong những bản nhạc Âu Mỹ. Nghe lời nhạc Việt Nam, ta thấy ngay sự lãng mạn của một dân tộc. Nghe lời nhạc Tây Phương, sự lãng mạn cũng có nhưng đầy ắp sự xâm lấn của thực tế đời sống. Chỉ có một số hiếm hoi tác giả ngoại quốc chú trọng về ca từ sâu lắng như Simon and Garfunkel với The Sound of Silence, Jacques Brel với Ne Me Quitte Pas, Johnny Mercer với Moon River, Paul Francis Webster với The Green Leaves of Summer, Enrico Macias với Compagnon Disparu... Còn lại thì, Hôm Nay Không Sữa (No Milk Today) cũng là ca từ, Vợ Bạn Tôi (La Femme De Mon Ami) cũng là ca từ, Phương Thuốc Tình Yêu Số 9 (Love Potion Number Nine) cũng là ca từ, 16 tấn (Sixteen Tons) cũng là ca từ... Về sau này, chỉ có nhạc mới từ Việt Nam mới có xử dụng những ngôn từ mà chúng ta cho là thô thiển, nhưng cũng khó nghe được những bài hay. Bài hát là một tuyệt phẩm! Hoà âm của Quốc Dũng thật lôi cuốn. Giọng alto của Mỹ Tâm rất thích hợp với âm sắc đầm ấm, thiết tha của bài. Tiếng piano và vĩ cầm quyện vào nhau như một lời vỗ về thân ái.
Trong khu vườn âm nhạc Việt Nam có một bài hát nổi tiếng về Pleiku: Còn Một Chút Gì Để Nhớ của nhạc sĩ Phạm Duy, phổ thơ Vũ Hữu Định. Phố Xưa của Hoàng Khai Nhan có thể đứng cạnh bản nhạc này mà không chút ngại ngần. Âm điệu mượt mà quyến rũ, ca từ đẹp như thơ, cách chuyển dịch cung bậc phong phú, bài hát thật sự khiến tôi bùi ngùi, khi đôi lúc nhớ về Pleiku của một trời kỷ niệm.
Ở đó, có buổi tối lạnh sắt se, lang thang với người nữ xuống khu gia binh, để vào quán nhỏ của tác giả mua vài gói đậu phụng húng lìu. Sau đó, về phòng đắp chăn lên tận cổ mớm cho nhau những hột lạc béo ngậy và thơm phức. Ở đó, có những ngày mưa dầm dề, nước ngập cả căn phòng độc thân, hai đứa ôm nhau trong chăn ấm thích thú nhìn mực nước từ từ dâng. Ở đó, có những cây thông già chứng kiến biết bao lời thề non hẹn biển. Có những con đường đầy hoa Dã Quì vàng rực khiến tâm hồn tuổi trẻ, từ một thành phố ồn ào và bụi bặm là Sài Gòn lên, xao xuyến!
Bài hát có câu cuối khiến tôi thích nhất: "Hẹn sẽ có ngày áo khăn dài về thăm phố đời!" Cuộc đời trôi nổi với nhiều ràng buộc, mình tự tạo hoặc người khác tạo cho mình, đã khiến tôi chưa một lần về lại Pleiku! Mà có về, chắc gì còn thấy lại những dĩ vãng đẹp ngày nào, tôi nghĩ thế! Thôi đành phải coi đó là một phần đời đã qua, giống như đã cố quên đi cuộc chiến bị phản bội và bức tử của chúng ta! Một ngày nào đó, ở bên kia cuộc đời, anh sẽ khăn áo dài về thăm phố của chúng mình, em nhé!
Nguyễn Giang
Phố XưaTiếng hát: Mỹ TâmGõ con chuột vào video trên để nghe/xem! |
Đố Ai (Phạm Duy) Thái Thanh
Sáng tác: Phạm Duy
Tiếng hát: Thái Thanh
Hình ảnh: Chánh Nguyễn
Dàn dựng: Hoàng Khai Nhan
Hoan Ca
Thoát tay Thần Chết trở về Anh ngồi vui vẻ cận kề bên em Như cây hé nụ trên cành Mầm xanh như cũng từ nhành vươn lên Mắt nhìn cũng đã dịu êm Không còn trống rỗng như đêm héo buồn Một lần thương, vạn kiếp thương Thế là cứ mãi tơ vương suốt đời Ông trời không nỡ ngăn đôi Để cho anh sống suốt đời bên em Cho dòng máu nối về tim Vững vàng sức sống khi tim giao hòa Trải qua bão táp phong ba Chừ thì mới được thành ra thế này Giờ thì tay nắm bàn tay Giờ thì trống ngực khua chày râm rang Anh ơi, những giấc mộng vàng Em xin mở lối, mời chàng thăng hoa... Xanh Thỵ Nhạn Trắng25/11/2015 |
Monday, November 23, 2015
Nguyện Cầu
Biển cuồng dậy sóng Trời bỗng nhạt nhòa Khi em theo anh trên chiếc băng ca vào cấp cứu. Nắm chặt bàn tay anh lạnh cóng Em nhìn anh chẳng biết sẽ thế nào? Khuôn mặt anh trắng bệch, xanh xao. Hơi thở yếu, tưởng chừng như không có. Anh nhắm mắt như người lơ mơ ngủ Để thế giới buồn, ủ rũ theo anh. Cuộc sống anh chừ quả thật mong manh Khi hít thở phải cần oxy trợ giúp Một chút rung nhẹ của xe, cũng làm em hồi hộp Cứ sợ rằng, em sẽ vĩnh viễn mất anh Trời mùa thu lá khẽ rớt khỏi cành Khi mạch sống bị biến hình, gián đoạn Trong tiềm thức mơ hồ em vẫn choáng Bởi bao điều không tưởng đến với anh Ôi, cuộc sống này quả thật mong manh Khi thi thoảng nó như ngàn cân treo sợi tóc. Mấy phút trước, anh còn nói cười, trêu chọc Thế mà giờ, lại bất động thế này Em nguyện cầu, tay nắm chặt lấy bàn tay Mong có thể chuyển giao luồng sinh khí Đập rộn ràng sang thẳng trái tim anh Anh mở mắt, rồi khẽ nói thật nhanh: "Anh không chết, em cũng đừng lo sợ!" Thế giới chợt yên bình qua những lời nói đó Tiếp cho em nguồn hy vọng chợt dâng trào. Anh hỡi anh, em biết phải làm sao? Khi em vốn chỉ là cây tầm gửi! Sống bám mình vào thân chủ là anh. Hãy vì em , hãy cố sống nghe anh. Để giao hòa hai trái tim mình cùng đập. Để giao ước ngày xưa thành sự thật. Sống bên nhau cho đến tận cuối đời... Xanh Thỵ Nhạn Trắng19/11/2015 |
Saturday, November 21, 2015
Phố Xưa
Sáng tác: Hoàng Khai Nhan
Tiếng hát: Mỹ Tâm
Hòa âm: Quốc Dũng
Hình ảnh: Đặng Duy Anh
Flycam: Vương Đình Long & Đỗ Hiếu
Dàn dựng: Hoàng Khai Nhan
Thursday, November 19, 2015
Bài Thơ Cho Anh
Chỉ chậm một giây, Chưa đầy một phút, Có thể em đã mất anh. Như hai đường thẳng song song, không bao giờ gặp gỡ... Anh sẽ rời xa... Để lại em ngập tràn bối rối. Đứng dõi mắt nhìn tiếc nuối. Em sẽ thấy bàn tay anh lạnh cóng. Cái lồng ngực rụi tàn sức sống. Đôi mắt hoài nhắm mãi giấc ngàn thu. Thế giới này sẽ quả thật âm u. Giữa mong manh của ngàn cân treo sợi tóc. Giữa những dòng nước mắt của các con đang khóc. Em cố giữ, không quỵ mình khóc lóc. Quyết giựt giành sự sống lại của anh. Người ta bảo rằng: quá mong manh. 90% có thể là không còn hy vọng. Nhưng với em, chỉ 1% cũng có thể làm đảo lộn. Dựt anh về với Thần Chết kéo lôi... Đời đã thắp cho em lại một nụ cười. Cho em thấy lại được mầm tươi của sự sống. Khi y học đã lấn sân ngang dọc. Can thiệp vào để anh sống lại cùng em. Mọi người ai cũng bảo anh mạng quá to. Khi phải 2 lần kích tim khi mổ. Khi mạch máu đứt rời, máu tuôn lỗ chỗ. Nhưng cuối cùng vẫn kết nối được cùng nhau. Em thì nghĩ mình sống chết vẫn tâm đầu. Em chưa chết, làm sao anh chết được??? Bản giao ước ngày xưa cùng Diêm Chúa. Có lẽ nào ông lại nỡ lãng quên??? Qua giai đoạn này, em mới thấy quá hên. Và nhận định cái gì cần cho cuộc sống. Em hiểu rõ, anh chính là biển rộng. Cho thuyền em nương náu suốt cả đời... Xanh Thỵ Nhạn Trắng19/11/2015 |
Tuesday, November 3, 2015
Họp Mặt Đông Bắc Hoa Kỳ
Photos by Anh Thông
( Thông Gia A/C Vĩnh Tân )
Click here to see all photos!
Monday, November 2, 2015
Sinh Nhật Tháng 11 Party
November Birthdays Party
Hình Ảnh
Click on Left/Right arrow to browse the photos!
Click here to see all photos!