Vườn hồng trắng linh hồn em mở ngỏ,
Xin mời anh! Vâng! Cho phép đó anh!
Hương nguyên trinh và lá hãy còn xanh,
Anh có mến nét ngây thơ vụng dại?
Em gom hết yêu thương thời con gái,
Tình trắng trong e ấp thuở hồng hoang.
Anh vào thăm để lại nét son vàng,
Vườn hồng trắng bao giờ em xóa được?
Từ quen anh, em bắt đầu mộng ước,
Đếm thời gian bằng thao thức ươm mơ.
Hoa hồng nay mang dáng dấp đợi chờ
Chợt bẽn lẽn với niềm thay đổi mới!
Người yêu dấu! Em vẫn chờ vẫn đợi
Màu thời gian nào có nghĩa gì đâu.
Trong tâm tư em vẫn nhớ lời nhau,
Ngày đẹp nhất anh về yêu hoa trắng.
Yến Khanh
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!