Thơ Trần-Công Anh-Dũng
Có tâm sự đi nói cùng cây cỏ... Đinh Hùng Thanh Long, Thanh Long ơi! Tao đi làm mới về Tao chưa kịp nghỉ ngơi Vội tìm mày tâm sự. Mày hãy khoan cự nự Tua tủa vươn gai ra Giữa hai đứa chúng ta Không có gì căng thẳng. Tao nói chuyện phải chẳng Mày nên hiểu rõ ràng Đó là về cái dàn Mày đang leo trên âý. Cái dàn cao làm vậy tao cưa xẻ đóng đinh tao dựng lên một mình mệt ngất ngư gần chết! Mày chẳng giúp gì hết Chỉ đợi có cái dàn Là leo dọc bò ngang Và... lớn nhanh như thổi. Tao mong mày nghĩ lại. Lớn... chầm chậm dùm tao! Mày leo nhanh ào ào. Tao làm dàn không kịp. Vợ tao mà... ẻm biết Cơ sự như thế này Bắt tao overtime Làm dàn cao hơn nữa. Tại mày... không có vợ, Mày không hiểu gì đâu! Vợ tao... phán một câu, tao... vắt giò lên cổ! Bảo lên rừng bắt hổ Hay xuống biển mò trai Không dược nói một hai phải đi ngay lập tức! Xưa nay “dùi đánh đục thì đục phải đánh săng.” Tao không muốn làm dàn Thì tao làm... cách khác! Đừng trách tao tàn ác Tao chỉ... tự vệ thôi Đêm, tao nâú nước sôi Cứ gốc mày tao... tưới! Thương mày tao mới nói Tao ghét mày làm chi! Lớn chầm chậm lại đi đâu có gì là khó. Đời đã là bể khổ, đừng làm khổ nhau thêm. Nghe lời tao thì yên Cãi lời e... khó sống! Trần-Công Anh-Dũng May 2007 |
Wednesday, February 12, 2014
Tâm Sự với Cây Thanh Long
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!