Hôm nay ông táo lên trời Chẳng tôm chẳng cá chẳng lời tiễn đưa Chủ nhà có tật ngủ trưa Cũng quên cúng khấn như xưa bên nhà Sống ở xứ Ca-na-da Máy bay thì sẵn nhưng mà lạnh run Thương thay ông táo không quần Hẳn là lạnh cóng đôi chân cào cào Thiên đình ông tới cửa sau Sưởi ấm một chút, vào chầu thiên cung Sớ dâng vắn tắt vài dòng “Dân sống no ấm, thong dong cuộc đời, Trẻ làm già được ngồi chơi Phúc lợi đầy đủ, mọi người an vui” Ngọc Hoàng thưởng rượu mỉm cười Khen “Báo cáo tốt, cho ngươi về trần” Bỗng táo sực nhớ đôi chân Xứ lạnh không quần cực quá đi thôi Bèn xin ân huệ với trời “Cho Táo xứ lạnh chúng tôi mặc quần.” Duyên-Yên 1991 Canada. |
Thursday, February 12, 2015
Táo Quân Xin Phép Mặc Quần
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!