Anh đứng chờ em dưới tàng cây trứng cá Gío đầu mùa nhè nhẹ áo em bay Nắng hanh vàng cho hồng má hây hây Quai nón tím mơ màng mùa hương sắc Nhác thấy anh em ngập ngừng cúi mặt Khẽ "chào thầy" làm rung động hồn ai Anh ước gì được nắm lấy bàn tay Đang e ấp nhẹ nghiêng nghiêng vành nón Em rảo bước, dường như còn luống cuống Bước chân ai bỗng trói kẻ tha hương Vào tiếng yêu rộn rã ở cuối đường Trong khoảnh khắc, tim như vừa mở hội Anh không dám dù trăm điều muốn nói Chỉ lặng chờ áo trắng mỗi lần qua Tự trách mình sao cứ mãi bâng quơ Làm sao cắt nghĩa, thầy yêu trò tha thiết Em đã biết hay làm lơ không biết? Giữa sân trường, trong lớp học, giờ thi Anh nhủ lòng, đừng làm kẻ tình si Vì lo sợ tiếng yêu không phải lúc! Rồi em để tình yêu anh thi trượt Cánh Phượng hồng lặng lẽ bỏ trường xưa Còn lại đây chàng thầy giáo khù khờ Đứng lặng nhớ ai dưới tàng cây trứng cá... Hoàng Anh |
Thơ Hoàng Anh
|
Wednesday, May 28, 2014
Chuyện Năm Nào
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!