Thơ Hoàng Anh
Viết cho RU-45
Hãy cất cao tiếng hát
Đời còn mấy ngày vui
Bên nhau mái đầu bạc
Cùng nhau trọn tiếng cười
Nổi trôi nơi xứ người
Kỷ niệm anh và tôi
Bốn lăm năm nhập ngũ
Có thể nào phai phôi?
Nắm chặt tay đêm nay
Ai biết được ngày mai?
Đứa còn và đứa mất
Sắc, không, của luật đời
Cùng nhau đi hết cuộc chơi
Cười cho quên bớt kiếp người bon chen.
Cùng nhau xả hết ưu phiền
Vì nhau chia xẻ nỗi niềm riêng chung.
Rồi khi mình tới cuối đường
Vẫn còn thân ái mười phương hẹn về!..
Hoàng Anh
Bài thơ hay quá, hay quá!!!
ReplyDeleteNếu tui ở xa và còn do dự với RU-45 thì bây giờ tui quyết định được rồi.
Cám ơn tác giả!
Hình như Hoàng Thị ... ngày xưa
Là bà Quang Lập bây giờ phải không?
:)
Anh Dũng ơi, xin gởi anh bốn câu thơ để REPLY hai câu thơ anh hỏi.
ReplyDeleteĐáng lẽ phải để ngay dưới phần comment của anh, nhưng vì không biết làm sao send nên đành trả lời vào mail của anh vậy!
Có phải Hoàng thị ngày xưa
Là bà Quang Lập bây giờ phải không?
Xin thưa Lập đúng là chồng
Băm hai năm đã... đoạn trường cùng ai
Cho dù ngoài héo trong tươi
Hoàng Thị nay vẫn yêu người không quân!
Hoàng Anh
(Vì chị Hoàng Anh chưa biết làm comments, thành ra HLTT giúp chị trả lời anh TCAD)
Kỷ niệm anh và tôi
ReplyDeleteBốn lăm năm nhập ngũ
Có thể nào phai phôi?
Cám ơn chị Hoàng Anh đã vì 'nay vẫn yêu người không quân' là người bạn chân tình trong khóa chúng tôi mà dành cho chúng tôi những lời thơ rất đẹp. Chị đã nói giúp niềm cảm xúc đang bàng bạc trong lòng chúng tôi khi đang hướng về ngày RU-45 này. Quả như chị viết, kỷ niệm của 45 năm không khi nào phai nhạt!
NỮ LƯU cũng cất cao lời,
Ca khen TÌNH BẠN rạng ngời khóa ta
Muôn vàn tình cảm thiết tha,
Bao nhiêu kỷ niệm ngàn xa hiện về!