Mỗi lần tham dự Đại Hội Không Quân của các anh, tiết mục xướng tên tưởng niệm các đồng đội đã hy sinh bao giờ cũng làm tôi xúc động.
Trong RU-44 vừa qua, được biết, theo sáng kiến của anh Hùng Nhà Thờ, tiết mục tưởng niệm này đã được tổ chức một cách trang trọng hơn. Khi tên của mỗi người bạn qua đời được xướng lên, thì có một chị thắp một ngọn nến cắm lên bàn thờ tưởng niệm đặt trên sân khấu. Từng chị, rồi từng chị, bước đi với ánh nến lung linh trên tay, trang trọng thắp nến tưởng nhớ các bạn của chồng mình, làm cho không gian như chùng lại. Năm này, ngoài những đồng đội đã hy sinh trong trận tuyến năm xưa, còn có thêm những bạn bè vừa mới đáp lên chuyến tàu có tên "Vĩnh Biệt". Khi tên anh Lý Chỉnh được xướng lên, lòng tôi bồi hồi và buồn bã khôn tả, bởi vì chúng tôi đã may mắn gặp anh vài tháng trước khi anh rời bỏ cõi đời.
Lần ấy, anh chị Trương văn Tập có tâm sự với chúng tôi là vì sức khỏe anh Chỉnh đang suy sụp nên anh chị Tập muốn sang thăm anh chị Lý Chỉnh. Vì thế chúng tôi quyết định tháp tùng với anh chị Tập sang Dallas.
Cởi mở, chu đáo, thân thiện, vui tính, có óc khôi hài, năng động, nhiệt tình, là những đặc tính nổi bật của anh Lý Chỉnh. Anh luôn làm mọi người cười thoải mái bằng những mẫu chuyện vui của anh. Sự tiếp đãi ân cần của anh chị Lý Chỉnh suốt thời gian chúng tôi lưu lại ở Dallas đã là một kỷ niệm khó quên. Sau đó, với sự đồng ý của chị Lý Chỉnh, anh Chánh, một người bạn của anh chị, đã chở anh Chỉnh tháp tùng cùng chúng tôi sang Austin. Anh chị Huỳnh Bá Thanh đã sửa soạn đón tiếp phái đoàn chúng tôi rất chu đáo. Buổi chiều hôm đó, chúng tôi kéo nhau đến nhà anh chị Trường để cùng hội ngộ với anh chị Hiệp. Buổi tiệc thật vui, anh Chỉnh nói cười huyên thuyên với bạn bè, không ai có thể tưởng tượng được anh đang ở giai đoạn cuối cùng của cuộc đời. Tấm hình chụp được, anh đang ôm vào lòng những chai rượu mà bạn anh đã uống cạn, với nụ cười thật tươi.
Trong suốt buổi tiệc, dù anh không nếm qua một giọt rượu nào, nhưng qua tấm ảnh, thấy như anh đang vui say, không say vì rượu, mà say vì được vui với bạn bè! Tiệc tàn, anh nào cũng say khướt, có anh ôm hôn bạn mình, có anh ôm chó vào lòng, miệng lẩm bẩm "oh, my dear, my dear"... Chỉ có anh Chỉnh là tỉnh táo, dìu từng "thằng bạn thân thương" vào phòng. Về khuya, khi các bạn đã ngủ say, anh còn đi vào từng phòng xem chừng bạn có ngủ yên giấc không.
Hồi tưởng lại, tôi vẫn còn nhớ rõ nét mặt tươi cười hớn hở của anh khi ngồi với bạn bè, nhìn bạn mình cụng ly cười nói, có lẽ anh linh tính biết được đây là lần gặp sau cùng nên anh muốn tận hưởng tuyệt đối thời gian bên cạnh bạn của anh chăng? Nhớ khi chia tay, tôi còn thực lòng hẹn với anh chị Chỉnh sẽ gặp lại nhau RU sắp tới ở California. Còn nhớ anh đã gật đầu với nụ cười thật tươi, mà trời ơi, làm sao tôi có thể đoán được đó sẽ là lần gặp gỡ cuối cùng với anh?
Năm nay, được biết, sau lễ giỗ thứ năm của anh, theo lời anh dặn dò, chị Chỉnh đem tro cốt của anh về Việt Nam, một nửa rải lên mộ của mẹ, một nửa rải lên mộ cha. Ôi cái tình của anh Lý Chỉnh, luôn luôn trọn vẹn, trọn tình, trọn hiếu cho dẫu đã ra đi!
Sắp tới đây, trong ngày Đại Hội kỷ niệm 45 năm của các anh, tôi sẽ xin thắp thêm ngọn nến trong lòng mình để tưởng nhớ anh Lý Chỉnh, một ngọn nến cho anh Trần Đình Quế, một ngọn nến cho anh Võ Đoàn Hồng, một ngọn nến cho anh Nguyễn Đình Chiểu, một ngọn nến cho anh Thái Nguyên Lân. Và xin Đấng Tối Cao đem thêm sức mạnh và bình an cho các chị.
Nhân đây, xin tặng những đóa hồng tuyệt đẹp cho tình bạn của các anh nói chung, cho các anh Thụy, anh Giang, anh Hùng Nhà Thờ, anh Hoa, anh Biên nói riêng, đã không quản ngại đường xá xa xôi, lái xe từ California sang Texas viếng anh Hồng ở chùa Linh Sơn và thăm hỏi chị Hồng. Mong tình bạn các anh luôn miên viễn chắp cánh theo thời gian để có thể hội ngộ với nhau trong những lần RU K7/68, đặc biệt lần RU-45 sắp tới.
Châu Chi
California, Tháng 3, 2013
Bài viết nầy làm tôi rơi lệ vì nhớ những kỷ niệm với anh Chỉnh và bạn bè trong chuyến đi Dallas năm xưa .
ReplyDeleteBài viết thật cảm động!
ReplyDeleteCảm ơn chị Châu Chi đã cho xem lại hình ảnh của anh Lý Chỉnh mà tôi đã hầu quên. Bài viết cảm động quá
ReplyDelete. Nhìn Lý Chỉnh ôm 3 chai rượu cười toe mà cứ ngỡ hắn đang ở cạnh mình.
Cám ơn các anh đã đọc bài và còn viết lời khuyến khích !
ReplyDelete