Chuyện Tản MạnHoàng AnhSau vài lần do dự, thoái thác, cuối cùng tôi cũng theo chồng về Little Saigon một cuối tuần đẹp trời, đến nhà người bạn, để gặp mặt "những người bạn thân thiết nhất" của anh. Đến nơi, tôi đã thấy vài người đàn ông có mái tóc highlight, đang nói cười rôm rả trên lối đi vào nhà. Thấy chồng tôi, họ ùa cả lại, người vỗ vai, kẻ bắt tay, quàng lưng, mày mày tao tao mừng rỡ. Phải mất vài phút sau khi nói chuyện hăng say, chồng tôi mới chợt nhớ ra mình có cái "rờ mọt" đang đứng tần ngần, xớ rớ sau lưng. Anh giới thiệu tôi với các bạn, mỗi người đều có một nick name theo sau tên thật, mà thoạt đầu tôi không hiểu vì sao? Anh gọi một anh là "DŨNG ĐIẾM" (tên chi mà dễ sợ rứa?). một anh khác: NGUYÊN BI VUÔNG (ủa, đã bi răng lại vuông hè?). Nhưng các anh là chuyện của chồng. Còn tôi, tôi đang băn khoăn, ngại ngùng, như tâm trạng cô dâu mới, về thăm gia đình chồng đông người, mà không biết mình sẽ được welcome ở mức độ nào? Thì đây, trong bếp đang có vài chị, vừa nấu ăn, vừa bày bàn, vừa nói chuyện rôm rả chẳng kém gì các anh. Thấy tôi, các chị dừng tay vồn vã hỏi thăm, giới thiệu từng người. Một chị nói giọng Nam, bưng rổ rau đầy rủ tôi: "Tui với bà ngồi đây lặt rau". Thôi thì khỏi nói, tôi mừng rỡ chộp lấy cơ hội thoát ra khỏi tình trạng lóng ngóng, thừa thãi. Thế là tay làm miệng nói, chị bạn mới đã vô tình giúp tôi sớm qua được "phút ban đầu." Trên đường về, tôi hỏi chồng về "chị người Nam", chồng tôi À như đinh đóng cột: "vợ TẠ KỲ LINH." Sau này quen thân, tôi biết tên chị rất hay "HUYỀN KHANH", tính tình bộc trực của người Nam bộ. Tôi còn được nghe chuyện chị đã giúp chồng thoát khỏi tù cải tạo thế nào. Thật đúng là tình yêu mãnh liệt của người vợ, với sự hy sinh vô bờ. Những lần RU sau này, khi anh LINH ngồi đàn trên sân khấu, tôi luôn nhìn thấy ánh mắt đầy yêu thương của chị ngưỡng mộ nhìn chồng. Khi tôi hỏi chồng về một chị khác: "Anh có biết cái chị mặt hơi tròn, hay cười, chị hay kể chuyên vui vui về kinh nghiệm buôn bán, em biết chị quen biết nhiều trên thương trường, mà ảnh cũng hay cười điềm đạm với mọi người?" Chồng tôi cười rất ư là lemon question: "Bạn anh đứa nào cũng vui vẻ, dễ thương, nên cười là chuyện thường, anh biết em muốn hỏi ai? Thôi, tôi cũng đành cười trừ! Những lần họp mặt tiếp theo, tôi còn biết chị có tài nấu nướng, chẳng những nấu ngon mà còn nấu nhiều. Chị có tên HIỀN, còn anh là NHAN, NHAN GIÀ!!! Chồng tôi còn phụ chú đặc biệt: Già mà có nụ cười rất trẻ thơ. Hay vì chị "hiền", nên anh còn giữ được nụ cười trẻ thơ? Một lần chị LINH nói với tôi, nhóm mình có vợ anh DŨNG đi dạy. Tôi suýt phì cười vì nhớ cái nick name rất kêu, mà có vẻ chẳng ăn nhậu gì tới con người anh. Người bạn đời của anh làm tôi cho mình nghĩ đúng, chị ít nói, lúc nào cũng trầm tĩnh nhưng rất chân tình. Một người đàn bà như thế, lại mang tên HẠNH, làm sao có thể hòa hợp với... "Dũng Điếm" suốt mấy chục năm để có một gia đình như ngày nay? (Anh chị có muốn xôi gà đổi tên không?) Đúng là chỉ có các anh mới tinh nghịch dễ thương như thế! Chị HẠNH và một chị khác là hai người mà tôi chưa nghe cười lớn tiếng bao giờ. Tôi không hiểu sao, ở xứ Mỹ vật chất trần trụi bây giờ, lại có người đàn bà còn giữ được sự e ấp, kín đáo, của đàn bà Việt Nam xưa như chị YẾN. Những lần họp mặt, khi các anh có chỗ riêng của các anh, thì cánh đàn bà chúng tôi cũng có không gian riêng. Từ khi có sự góp mặt của chị BIÊN, phụ nữ chúng tôi cũng được nghe những chuyên soft tiếu lâm. Phải ngồi nghe như thế, bao giờ chị Yến cũng đỏ mặt, lắc đầu không dám cuời thánh tiếng. Khi bị hỏi ý kiến, chị tìm cách lánh mặt để khỏi trả lời. Chị dịu dàng như chim én nhỏ nhắn, thầm lặng mang mùa xuân ngồi bên cạnh mọi người. Đúng chị là cánh én của anh VŨ VĂN KHANH. Cuối cùng trong đẳng cấp CHỊ mà tôi đã biết được sau một thời gian họp mặt, tôi còn một chị đặc biệt. Người Bắc, nói tiếng Bắc, nhưng tính tình đặc sệt Nam. Hết sức mộc mạc, thật thà, chị luôn chia sẻ vui buồn với mọi người. Với chị, mọi việc có xảy ra, đều như một giòng sông được bình yên hóa có tên rất đẹp: THANH THỦY. Mỗi lần họp mặt, mọi người được thưởng thức món xôi bắp, thạch do chị làm rất... number one. Chẳng có gì lạ vì phu quân chị là anh HOA NUMBER ONE (người luôn luôn có mặt khi bạn bè cần đến). Lucky me! Tôi đã phải thốt lên điều đó, vì những người chị mà tôi vừa nói trên, mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười, đã cho tôi những bài học về chia xẻ, hòa đồng. Tôi học được cách nấu nhiều món ăn ngon, và kinh nghiệm sống của mỗi người. Đã hết đâu, tôi còn có bạn, nhiều bạn, vì đa số chúng tôi trạc tuổi nhau. Người bạn cho tôi nhiều sự đồng cảm văn nghệ, cũng có tên của một giòng sông, giòng sông duyên dáng. Sinh ra trong một gia đình có máu văn nghệ, DUYÊN HÀ có giọng hát thanh nhã, êm đềm như tên, lại có đầu óc tổ chức nên thường là đầu tàu cho văn nghệ phái nữ. Đây là phu nhân của người có nick name tếu: anh NGUYÊN BI VUÔNG. Sau vài lần RU, tôi nghiệm ra rằng, các nàng dâu 7-68 có tinh thần văn nghệ đầy mình. Ngoài Duyên Hà, tôi còn có một người bạn đồng hương xứ "trọ trẹ" của tôi, nhỏ bé nhưng bé hạt tiêu. Nếu tên chồng làm người ta liên tưởng đến những nhân vật đầy màu sắc, oai quyền trong những bộ phim Tàu: CHÂU CÔNG CÔNG, thì người vợ lại có cái tên hết sức dịu dàng của Huế: THANH CHI. Người Huế hay noái: người răng thì vác săng nấy. Thanh Chi lúc nào cũng Huế vô cùng tận: bao nhiêu năm ở Mỹ, nàng vẫn giữ được vẻ dịu dàng, luôn nặng lòng vì việc chung của bạn bè. Tôi còn có THÚY ANH, một giong ca không thể thiếu trong những lần họp mặt, cùng với phu quân là anh NGUỄN QUANG TẦM như bóng với hình. THỦY, phu nhân anh ĐẶNG TRẦN SAN (SAN BABY), người đang tìm được hướng đi mới cho mình ở những lớp Thiền Đạo, mà tôi cũng mong có ngày... THANH của anh NGUYỂN GIANG, tuy tất bật với công việc nhưng sẵn sàng có mặt khi bạn bè cần. Anh chị NGUYỄN MINH HƯỚNG với tâm hồn yêu nhạc cũng rất mãnh liệt. Tôi còn người bạn luôn tự xưng là "tiếng hát đầu hàng", chị HOA, phu nhân anh TRIẾT ĐỊA. Đặc biệt dạo sau này, chúng tôi có sự tham gia của chị BÍCH LIÊN, phu nhân của anh THÂN ĐẠI KHÍ, một đại ca sĩ trong những chương trình nhạc giá trị. Mỗi lần nhìn chị twist, tôi cảm thấy như mọi người đang tạm quên tuổi già sau lưng. Từng ấy bạn, mà không nhắc đến nàng dâu mới rời bỏ tiểu bang lạnh lẽo, để theo chồng về đoàn tụ với bạn bè ở CALI nắng ấm thì thật là thiếu sót. Đó là đôi uyên ương NGUYỄN BIÊN - VINH. Sự hồn nhiên, liến thoắng, hay đùa giỡn của VINH đã làm cho chúng tôi ít nhiều cũng bị cuốn hút theo. Chúng tôi đã tham gia vào những mẩu chuyện tếu, cũng cười lăn, ồn ào lúc nào không hay. Tài nấu ăn của VINH cũng không kém gì các chị HIỀN, chị HOA. Cứ sau mỗi lần họp mặt ở nhà anh chị, chúng tôi biết phải "diet" vài tuần vì VINH làm bánh, nấu xôi rất ngon, rất lẹ; không ăn là cả sự thiệt thòi vô cùng lớn lao!!! Cuối cùng, một người bạn ở xa, nhưng nói về văn nghệ thì tôi cảm thấy rất gần, đó là chị THẢO. Thiệt tình, biết anh chị bao lâu rồi mà chỉ biết chị qua tên anh: TRƯƠNG TẤN THẢO. đây là cặp song ca Ngọc Cẩm - Nguyễn Hữu Thiết của 7-68 Nam Cali. Chỉ sau một lần tìm về, tôi đã có bao nhiêu bạn, mà bạn ăn theo chồng mới là quí chứ! Cảm ơn hết các CHỊ, các BẠN, đã cho tôi những niềm vui. Nhưng trước hết phải cảm ơn CHỒNG đã cho tôi biết thế nào là một tình bạn đúng nghĩa. Nhờ vậy mà chị em chúng tôi mới có sự gắn bó. Mong sao, sự gắn bó này luôn là động lực thúc đẩy, gìn giữ tình bạn của các anh. Viết để HAPPY MOTHER'S DAY các chị Hoàng Anh(chụp hình Nguyễn Thế Long) |
Wednesday, May 8, 2013
Các Chị
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Hi, chị Hoàng Anh ơi,
ReplyDeleteSáng nay đọc xong bài viết của chị về CÁC CHỊ, Yến cảm thấy vui vui.
Vui vì biết trong các bạn vẫn có những người quan tâm đến bạn bè nhiều như chị, mà trong đó có tên mình được nhớ đến.
Vui nữa là chị đã nhận xét một cách rộng lượng về Yến rồi đấy.
Cám ơn chị nhiều nha.
Yến Khanh
Chị ơi , chị em mịnh ăn theo chồng , các anh thân thiết , vui vẻ với nhau , chị em mình cũng vậy thôi . Rất vui vì biết chị vui sau khi đọc .Thân mến .
DeleteEm gái : Hoàng Anh
Còn tui không biết dzui hay buồn khi đọc đến cái nickname của mình nghe nó mần răng hỉ !
ReplyDeleteHẹn anh khi có show đặc biệt , tôi sẽ đề nghị anh đóng một vai CÔNG CÔNG , với trang phục giống như trong phim BAO CÔNG ,hy vọng anh sẽ có feeling ngay .Mà cần gì , nick name chỉ có giá trị bởi tình bạn , bởi những người bạn đã ưu ái gọi anh ,cứ thế mà xài . Năm , mười năm sau , những nick name này sẽ theo anh với biết bao kỷ niệm mà không bao giờ các anh cò thể quên được .
DeleteChị Hoàng Anh;
ReplyDeleteChị khen bà xã tôi nấu xôi bắp và thạch ngon làm bà ấy nở lỗ như trái cà chua.
Còn tôi sợ sau này sẽ bị ăn xôi và thạch mệt nghĩ.Trong khi tôi chỉ thích ăn phở mà thôi.
Dù sao cũng cám ơn chị đã viết bài tản mạn quá hay
Nghe anh nói muốn ăn phở mà tôi giật mình . Chị THỦY nấu ăn ngon như vậy mà anh chưa no hay sao ? Lại còn thèm phở ?!!!!!
ReplyDeleteDzuyên Hà may-9-13 10:00 PM
ReplyDeleteHoàng Ảnh Hoàng Anh ơi, hay quá, cảm động nữa. Đã có một lần mình cũng cám ơn chồng và các bạn của ổng đã cho chị em mình dịp gặp gỡ để rồi khắng khít như chị em thiệt ( lúc đó băng đảng của mình chưa có hung mạnh như bây giờ ), nhớ lần thứ nhất đi dự RU ông N bảo mình là “ em có quen ai ở đó đâu mà muốn đi “ mình trả lời “ thì phải đi rồi mới quen chứ, có ai đẻ ra mà quen nhau ngay đâu “ và rồi mình gặp Vân Anh, Bích Liên, Kim khôi, bạch Yến….. cho tới bây giờ thì đếm không xuể nữa, xin cám ơn tất cả tình bạn của các anh và chúng mình mấy bà nhỉ.
Mợ DH ơi , mợ nói BĂNG ĐẢNG làm mình nghĩ ngay đến những nick name NGẦU của vài anh : LONG GIÁC ĐẤU , CHÂU CÔNG CÔNG , DŨNG ĐIẾM , THÂN ĐẠI KHÍ ...... nghe cũng thiệt là NGẦU , chắc cũng sẽ có ích sometime cho tụi mình . Khi nào băng đảng mới họp nhau đây ?
ReplyDeleteNhân dịp ngày mai Mother's Day, thân chúc các chị một ngày Mẹ thật tuyệt vời. Sau ngày Mẹ, rảnh rang rồi, mong "băng đảng" tụ tập một bữa để mình celebrate ngày... Mình quen biết nhau đi các chị. Lâu lắm rồi không gặp, tụi "liền ông" chúng tôi đã thấy... nhó nhớ rồi đấy!!!
ReplyDeleteM
DeleteNgày xưa mình mới quen nhau,
Đi đâu eM cũng đằng sau eM ngồi.
Bây giờ mình cưới nhau rồi,
eM ra đằng trước eM ngồi cho vui.
Ngày xưa anh gọi eM tôi,
Bây giờ anh gọi Me ơi Me à!
Chúc các chị ngày Lễ Mẹ thật vui.
Đọc bài viết "Các Chị" cả tuần lễ rồi mà mình cứ "êm re" măc dù mình rất ngứa tay muốn gõ keyboard hồi âm ngay. Đó là vì mình đang ở nhà con gái (babysitter" mà!) phải chờ đến cuối tuần về nhà nhờ "ông thầy" chỉ cách viết comments. Bi giờ thì học thuộc bài làm sao viết comments (học trò hơi do^t bị thầy rầy quá trời), nên mới cho hai bàn tay được "đã ngứa"!
ReplyDeleteTài mô tả của tác giả thật thú vị. Đọc đến đâu mình hiểu Chi Lập muốn nói đến chị nào, đoán trúng 100%, không sai một ly nào! Rất may Chị Lập không tả mình "hiền" mặc dù mình "bị" nhiều người nói "hiền" . Không biết vì sao lũ bạn học của mình khi xưa hay cho "hiền" là đồng nghĩa với "cù lần". Mình không thích ...bị khen "hiền" mặc dù mình cũng thuộc loại cù lần!!!
Tất nhiên người phụ nữ cù lần nầy phải tìm mọi cách, vương đạo cũng như bá đao, để ..sống còn trong suốt mấy chục năm vơ'i người đàn ông có nick name là Dũng Điếm nầy. Mình già nhiều chắc tại vậy! Hic hic hic hu hu hu ....
Nhờ đọc bài của Chị Lập mình mới biêt Khóa 7/68 KQ có một blog riêng (bài nầy do Dũng Điếm forwards cho mình). Lướt qua thấy co' nhiều tên tuổi quen thuộc ghê, thế nào mình cũng dành thì đọc mới được! Một lần nữa cám ơn Chị Lập.
Đa tạ
Hạnh
Chị HẠNH ơi , mấy tuần nay hơi bận nên em o lên blog, o đọc được comment của chị , reply trễ , xin lỗi chị nghe .
DeleteThật sự , đây chỉ là một bài viết ghi lại rất chân thật , đơn giản những cảm nghĩ của em vể CÁC CHỊ ,sau một thời gian chị em mình kết bạn với nhau nhờ những ông CHỒNG yêu quí .Sau khi gởi bài lên blog ,em cũng đôi chút băn khoăn , không biết có làm mất lòng anh chị nào o ? Cũng may là o đến nổi tệ .Chị đừng đụng tới nick name " nớ" , o thôi em mang cái tội tự nhiên mà lôi ra để bị nhắc lui nhắc tới hoài .ĐỤNG CHẠM lắm đó !HÌ HÌ !
Hiền tỉ bảo trọng .