Wednesday, March 20, 2013

Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ

Thơ Hoa Lục Bình

Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ

Đến đây nhé, tâm tình cùng tôi nhé,
Cô Bắc kỳ nho nhỏ dễ thương ơi.
Tôi gặp cô chỉ có một lần thôi,
Mà tôi đã thương cô rồi đấy nhé.

Này cô Bắc kỳ dễ thương nhỏ bé,
Khi xa cô tôi như kẻ lạc hồn.
Hiện lòng tôi bao nỗi nhớ vấn vương
Cô có biết, hay giả vờ không biết.

Dẫu thế nào tôi cũng không quên được,
Bóng dáng cô khắc đậm giữa tim tôi.
Những đêm mơ thấy cô nói cô cười,
Sáng tỉnh đậy thấy yêu đời chi lạ.

Cô Bắc kỳ ơi cho tôi hỏi nhỏ,
Trong tim cô, cô đã có ai chưa?
Cô có buồn khi ngồi ngắm cơn mưa,
Cô có khóc khi lá thay mùa không hỉ.

Cô đang nghĩ, tôi vô duyên quá nhỉ,
Chưa có chi mà đã mộng đã mơ,
Chưa có chi mà cặn kẽ hỏi dò,
Người như thế chắc là vua dối trá.

Nghĩ như cô thật oan cho tôi quá,
Trong đời tôi, tôi chẳng dối gian ai!!
Bởi thánh thần đang ngự trị trên vai,
Nếu gian dối các ngài ghi sổ sách.

Yêu vội vã đâu có gì đáng trách,
Nhất là khi tình chợt đến bất ngờ,
Lại gặp người quá duyên dáng như cô.
Ai là kẻ không thẫn thờ, mơ tưởng.

Tôi gặp cô như gặp người lý tưởng,
Nên tình yêu vội vã đến với tôi.
Cô Bắc kỳ nho nhỏ dễ thương ơi.
Đến đây nhé, làm nhân tình tôi nhé.

Hoa Lục Bình


Hoa Lục Bình

1 comment:

  1. Ôi! tôi nghe lòng tôi như choáng ngợp,
    Những lời yêu làm rợp mát con tim!

    Những lời thơ làm choáng ngợp tâm hồn người đọc hôm nay, chắc đã làm rung động tận đáy tim Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ ngày nào!

    Khi vội vã nói lời yêu, ai chẳng lo người ấy trách là mình giả dối. Nhưng nơi đây, không tìm thấy chút dối gian nào. Những tâm tình dù rằng rất thơ, rất lãng mạn, lại được trao gởi một cách tài tình không cần chải chuốt, nên rõ ràng phải rất thật vô cùng!
    Thơ là ảo, mà Hoa làm cho Thơ hóa nên rất thật. Chắc một điều, Cô Bắc Kỳ không thoát sợi tơ vương.

    ReplyDelete

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!