Monday, March 18, 2013

Về Mái Trường Xưa

Thơ VVKH



Tôi vẫn về thăm lớp học xưa,
Mong tìm trong gió chút hương thừa,
Mong soi trong nắng vài dư ảnh,
Mong biết người ta có hiểu chưa.

Thuở ấy nào tôi đã biết gì,
Lời yêu mượn gió gởi thư đi,
Rồi từng thu đợi, từng thu đợi,
Người ấy lặng yên chẳng nói chi.

Tôi trách gió sao thổi một chiều,
Cho tôi không nhận được thư yêu,
Cho tôi còn mãi âm thầm đợi,
Gió hỡi khi nao gió đổi chiều?

Trời hỡi bây giờ tôi hiểu ra,
Người ta không chịu... nhấn thêm ga,
Lời yêu theo gió bay đi mãi,
Người ấy hình như bị mất đà.

VVKH

3 comments:

  1. Không ngờ bác Khanh, con người của,, Computer mà cũng mần thơ hay ra phết... Nếu người ấy bị mất đà mà rơi lọt thỏm vào lòng bạn ta thì quý quá.! Thân ái.!

    ReplyDelete
  2. Lời thơ duyên dáng quá. Tôi chỉ thắc mắc là nếu người ấy mất đà mà ngã lọt thõm vào lòng bạn thì càng enjoy chứ sao?

    ReplyDelete
  3. Cám ơn Giang nhiều. Rất muốn chung tay với các bạn mà vốn i-tờ về các bộ môn khác, nên tập tểnh 'ráp vần' cho vui, chứ không gọi là thơ được. (Computer 'ráp' thơ mà lị!')

    ReplyDelete

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!