Chiều Giăng Nỗi Nhớ
Thơ & Cổ Nhạc: Phạm Văn Phú
Ca cổ: Văn Phú
Đàn đệm: CD Nhạc sĩ Văn Lắm
Slideshow: Thạo Đỗ
Lý Chiều Chiều, Trăng Thu Dạ Khúc, Vọng cổ 1,2,5,6: Chiều Giăng Nỗi Nhớ
Bài Chiều Giăng Nỗi Nhớ, viết ngày 11-11-2013, đã được chính tác giả Phạm văn Phú trình bày qua các thể điệu ngâm thơ và ru hờ miền Bắc, lý chiều chiều và trăng thu dạ khúc miền Nam, và vọng cổ câu 1, 2, 5, 6, với tiếng đàn đệm lấy từ nguồn Internet và dĩa CD của Nhạc Sĩ Văn Lắm. Hình ảnh slideshow, thực hiện bởi Nhiếp Ảnh Gia Đỗ minh Thạo, bao gồm ảnh gia đình nội ngoại của Phạm văn Phú và Nguyễn Thị Ái Liên.
Nội dung của bài Chiều Giăng Nỗi Nhớ nói lên nỗi đau buồn xa cố hương và đoạn lìa song thân của những người con sau khi rời miền Bắc vô miền Nam vào những năm 1954-1955 (điển hình là người Cha ruột của tác giả), và của những người con sau khi xa rời đất Tổ bằng nhiều phương tiện khác nhau để định cư tại hải ngoại sau Tháng Tư Đen 1975 (điển hình là một người bạn thân của tác giả).
Lý Chiều Chiều:
Chiều chiều cha đứng bên hàng cau Mắt buồn thiu
Dõi trông theo làn khói biếc
Gió đưa cuốn theo mây trời
Ôi ! Xóm thôn quê nhà Chỉ còn trong thương mong Thương cha xót đau trong lòng.
Vọng cổ câu 1:
Ôi, những buổi chiều xưa, hồi con còn nhỏ.
Con chẳng hề quên hình bóng cha hiền
(2N) Đứng dưới hàng cau nhìn khói lam chiều
Theo gió cuốn trôi về miền quê Nội
Nơi cha ngậm ngùi giã biệt vào Nam (24 xê SL)
Cha rằng : "Giờ chắc Nội đang nấu cơm đun bếp, tro vùi lùi khoai
Thương cha Nội vẫn thường hay
Lựa khoai ngon mềm dành cho quý tử " (cống 32)
Vọng cổ câu 2:
(8 N) Chiều buông theo dạ sầu giăng
Khói lam toả rộng, lòng càng sầu thêm
Cha buồn, nhưng chẳng bao lâu
Hàng cau gẫy ngọn, chiến tranh lan tràn
(2N) Khắp nơi nơi khói lửa ngập tràn
Cha nhập trận tiền giữ yên bờ cõi
Không bị xéo giày bởi rợ Bắc xâm (24 xê SL)
Nhưng rồi lực bất tòng tâm
Muôn vạn gia đình sầu Tháng Tư Đen
Nhấp nhô sóng biển bủa ghềnh
Bước chân xuống thuyền
Suối lệ trào tuôn (32 xang SL)
Trăng Thu Dạ Khúc:
......................................Những
(1N) Ai thương cội nhớ nguồn, lòng đau khi cách xa
(1N) Mới hiểu nỗi lòng
(1N) Của vị cha già
(1N) Chiều buông giăng nỗi nhớ khôn nguôi
(1N) Mắt trông quê Nội Ôi mù khơi thăm thẳm xa!
(1N) Nhớ về Nội thương
(1N) Kỷ niệm êm đềm
(1N) Thương cha gánh chịu Bao lần biệt ly xa cố hương
Vọng cổ câu 5:
Ôi! Kiếp tha hương trên vùng đất khách,
cha thường lần bước ra sân vào lúc xế chiều
(2N) Mặc gió sương lạnh buốt da người
Cha ngước mắt nhìn làn mây xám
Gởi gấm lòng mình vọng nẻo quê hương (24 xê SL)
Cha buồn tưởng nhớ Nội thương
Nơi cõi trời quê đang nằm dưới mộ
Cha bật khóc mỗi lần đám giỗ
Than hiếu nhi sao lúc Nội sống không về ! (32 xề SL)
Vọng cổ Câu 6:
(8N) Trời đất khách tà dương bóng đổ
Không khói lam chiều như ở cố hương
Cha vẫn ngồi trĩu nặng nhớ thương
Đầu bạc trắng như sương mù tuyết phủ
Ôi, người cha suốt đời tận tuỵ
Quán xuyến gia đình, giúp đỡ tha nhân
Vì nước non Cha dốc toàn tâm
Nhiều phen đổ máu
Quyết giữ yên cõi bờ (24 xề SL)
Cha ơi, con đã hiểu nỗi đau phải rời người thân xa lìa đất Tổ
Con càng thương Cha hiền mất Nội
Ray rứt trọn đời trong nỗi nhớ chiều buông (32 hò SL)
Phạm Văn Phú
|
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!