Thursday, October 17, 2013

Ngọn Đồi Mây


Thơ Vũ Khanh


Em đến thăm ngày anh vừa nhập ngũ,
Nắng quân trường chớm đủ cháy làn da,
Bước song đôi bên em gái ngọc ngà,
Mới chợt thấy dường như anh đen quá!

Lòng khuê các lần đầu tiên xót dạ,
Lệ u hoài hoen má phấn giai nhân.
Tóc mây vương, môi e ấp thêm gần,
Em thổn thức thương đời trai thế hệ.

Anh bối rối bên người yêu nhắc khẽ,
Khóe mi buồn nhan sắc sẽ phai mau.
Trên vai anh em bẽn lẽn dựa đầu,
Dấu đôi mắt bồ câu còn ngấn lệ.

  Nếp chinh y dù muôn ngàn dâu bể,
Nước non cần, ai nệ mấy gian nguy,
Tình em trao cao ngất vượt biên thùy,
Là dịu ngọt những khi mình ly biệt.

Từ chia tay, thành đô, anh vẫn biết,
Em từng đêm tha thiết khấn nguyện sao,
Cho quê hương sớm thoát cảnh binh đao,
Anh trở lại Xuân nào vui chiến thắng.

Đang giữa Hạ, chiều sao mau tàn nắng,
Tiễn em về, áo trắng khuất Đồi Mây.
Nghe bâng khuâng bao lưu luyến dâng đầy,
Thầm nguyện ước một ngày em lại đến...

Vũ Khanh



No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã ghi cảm tưởng!